Thập niên 1920, Enzo trở thành tay đua cho Alfa Romeo, khi ấy là một thương hiệu xe thể thao đang lên. Năm 1929, ông sáng lập Scuderia Ferrari, ban đầu là đội đua đại diện cho Alfa Romeo, nơi tập hợp những tay đua tài năng nhất và chế tạo những chiếc xe đua cạnh tranh ở tầm cao nhất. Nhưng Enzo không chỉ muốn thắng cuộc, ông muốn vượt qua mọi giới hạn.
Sau khi rời Alfa Romeo vào năm 1939, ông bị cấm sử dụng tên “Ferrari” trong các hoạt động ô tô trong vòng bốn năm, nhưng điều đó không thể ngăn ông chuẩn bị cho một chương mới. Năm 1947, chiếc xe đầu tiên mang tên Ferrari -125 S lăn bánh ra khỏi xưởng tại Maranello, chính thức khai sinh nên thương hiệu Ferrari như ta biết ngày nay.
Từ đó, Enzo xây dựng Ferrari thành biểu tượng của hiệu suất, sự sang trọng và nghệ thuật cơ khí. Những chiếc Ferrari không chỉ để đua, chúng là hiện thân của khát vọng, đam mê và chất Ý đặc trưng. Từ chiếc 250 GTO mê hoặc những nhà sưu tầm cho đến chiếc F40 gầm rú trong giấc mơ của bao tín đồ tốc độ, tất cả đều mang dấu ấn của Enzo: sự chính xác, sự đẹp đẽ và cả sự ám ảnh với sự hoàn hảo.
Enzo không ưa đám đông, tránh né báo chí và rất ít khi xuất hiện nơi công cộng. Điều kỳ lạ nhất là ông chưa từng rời khỏi nước Ý, chưa từng đặt chân đến bất kỳ quốc gia nào khác, kể cả khi Ferrari đã là thương hiệu toàn cầu. Suốt đời, ông sống giữa Modena và Maranello, gần như không bao giờ xa rời nơi khởi nguồn lý tưởng của mình. Đó không phải là sự giới hạn, mà là sức mạnh, ông tin rằng giấc mơ không cần phải đi xa để trở nên vĩ đại.
Enzo Ferrari mất ngày 14 tháng 8 năm 1988 ở tuổi 90. Nhưng hình bóng ông vẫn còn đó, trong tiếng gầm động cơ, trong ánh đỏ rực cháy của những chiếc Ferrari, trong từng đường cong thiết kế đầy cảm xúc. Ông không chỉ tạo ra xe. Ông tạo ra một huyền thoại.
Theo: Pane e Vino - 3 Nguyễn Khắc Cần