Hồi Hoài mới 23 tuổi, bạn bè cuối tuần đi Đà Lạt sống ảo, Hoài vẫn liên tục làm thêm đủ các việc , làm thuê chạy xô thì đúng hơn.

chu-nhat-nghi-hay-lam-la-do-ban-muon-gi-trong-doi-1744949498.png

Lúc đó chưa có nhà máy, chưa có “Việt Ý”.

Chỉ có một giấc mơ, một cái laptop secondhand, và hai bàn tay làm không phân biệt thứ bảy hay chủ nhật.

Giờ, 10 năm sau, H nghe nhiều bạn trẻ nói:

“Em cần nghỉ để cân bằng.”

“Chủ nhật là để yêu bản thân.”

“Em đi làm chứ không phải đi tu, chị ơi.”

H nghe, gật. H không phản đối.

Ai cũng có quyền nghỉ.

Chỉ là… nghỉ xong rồi, bạn có thấy mình tiến lên không? Hay vẫn đứng đó, than đời chưa cho cơ hội?

Chủ nhật không có tội.

Chỉ có người cả tuần làm cho có, xong tới chủ nhật lại đòi nghỉ cho đã.

Muốn cuộc sống tốt hơn phiên bản cũ của mình, thì đôi khi phải làm khác số đông.

chu-nhat-nghi-hay-lam-la-do-ban-muon-gi-trong-doi2-1744949498.png

Trong khi người ta nghỉ, bạn âm thầm đi học, đi làm, đi lên.

Và khi bạn thành công, người ta sẽ nói bạn may mắn.

Tôi từng làm cả tháng không nghỉ, không phải vì tôi cuồng công việc.

Mà vì tôi biết: cái giá của cuộc sống tốt đẹp không phải là may mắn – mà là một thời gian mình dám... sống không dễ chịu.

Giờ tôi có thể thong thả một chút vào cuối tuần.

Nhưng tôi không quên mình đã từng… đi làm suốt cả chủ nhật, để có ngày hôm nay.

Bạn không nhất thiết phải làm việc ngày chủ nhật.

Nhưng nếu cả tuần bạn chưa làm được gì ra hồn, thì chủ nhật đi làm một chút... không chết đâu.

Nguồn: Khánh Hoài