Hôm qua tui lướt, thấy một bạn đang làm kênh Youtube. 

Outfit giống hệt Dan Koe. Cách nói giống hệt Dan Koe. Background  cũng setup y chang Dan Koe. Cái vibe y hệt luôn, không lẫn đâu được.

Nhìn bạn này, tui chợt nghĩ đến những quán phở "nhái" ở Hà Nội. Anh em biết đấy - copy từ bảng hiệu, trang trí, cho đến cách bày món của quán nổi tiếng. 

Nhưng tại sao khách hàng vẫn xếp hàng ở quán gốc mà quán "nhái" thì... vắng hoe?

Có một nghiên cứu thú vị mà tui đọc được gần đây. Các nhà khoa học ở Stanford phát hiện ra rằng não bộ con người có thể phát hiện được "tín hiệu giả mạo" chỉ trong... nháy mắt. Chỉ trong 0.05 giây! (gần như lập tức)

Đây chính là cái bẫy tâm lý mà 99% các anh em làm content đang rơi vào (giống tui cách đây 3 năm).

tai-sao-hoc-theo-nguoi-thanh-cong-lai-khien-anh-em-that-bai-nhat-la-trong-lam-content-lam-thuong-hieu-ca-nhan-1758287627.jpg

Họ nghĩ rằng thành công = format (định dạng) + style (phong cách) + message (thông điệp). Nên cứ copy y nguyên công thức của người khác bê về với niềm tin thành công. 

Như kiểu... nhìn thấy ai đó mặc áo dài đẹp, mình cũng mặc y hệt. Nhưng quên mất rằng người đó đẹp không phải vì chiếc áo, mà vì cách họ mang chiếc áo đó (hoặc là body của họ huhu).

Cứ nhìn Seth Godin - ông hoàng marketing anh em sẽ thấy điều này lập tức. 

Blog của ổng vi phạm tất cả "hình mẫu thành công": Bài viết siêu ngắn, không ảnh, khái niệm thì trừu tượng. Theo "sách vở" thì không ai đọc mới đúng.

Thế nhưng ổng lại có hàng triệu người theo dõi, 20+ cuốn sách bestseller.

Bí quyết của ổng thì bí mật giống như công thức phở của bà Tư ở khu chợ vậy. Không ai biết chính xác bí quyết, nhưng ai ăn một lần cũng nhớ mãi. Vì trong đó có... "soul" (tâm hồn).

Soul của ổng là gì?

Purpose (mục đích) rõ ràng: "Giúp mọi người thấy marketing như nghệ thuật, không phải thủ đoạn lừa đảo."

Mỗi content của ổng đều như những mảnh ghép của một bức tranh lớn. Sự nhất quán không nằm ở format mà nằm ở thông điệp và giá trị nó mang tới.

Và đó chính là điều mà đa số anh em mình nhầm lẫn.

Anh em ta cứ nghĩ thành công như công thức nấu ăn - cho đủ nguyên liệu theo đúng tỷ lệ là được. Nhưng thực ra, thành công giống như... chữ ký hơn.

Anh em có thể copy (sao chép) y hệt nét chữ của ai đó, nhưng không bao giờ copy được "tay" của họ. Vì "tay" đó chính là tổng hòa của cả cuộc đời, trải nghiệm, giá trị cốt lõi.

Thị trường thông minh lắm. Nó sẽ luôn chọn "hàng thật" thay vì "hàng nhái". Chừng nào còn ý nghĩa bắt chước người này, học theo người khác thì anh em còn ở xa vạch đích lắm.

Thay vì hỏi "Làm sao để giống họ?", anh em hãy đổi thành "Làm sao để trở thành phiên bản authentic nhất của chính mình?"

Đó mới là con đường vừa thành công, vừa hạnh phúc vừa cân bằng trong cuộc sống.

Theo: Phan Thông