Thế giới của các đại gia và quan nhơn luôn có những điều bí ẩn mà chúng ta không thể biết. Sau nhiều lần thất hứa, tôi xin cung hiến anh chị bạn bè thân quý loạt bài này.

-----
Sau một thời gian dài vắng bóng, ông Huỳnh Uy Dũng trở lại và cập nhật thông tin trên trang Facebook cá nhân về nghi thức Tự quy y Tam Bảo do ông soạn thảo. Theo Chủ tịch HĐQT Công ty CP Đại Nam, đây là một sự kiện mang tính bước ngoặt của cuộc đời ông.

Cụ thể:

'Huỳnh Uy Dũng tôi xin lỗi tất cả Quý bạn đọc Facebook, vì đã vắng bóng một thời gian, để chuẩn bị cho một sự kiện mang tính bước ngoặc của cuộc đời: TỰ QUY Y CHO MÌNH, CHO GIA ĐÌNH MÌNH, VÀ HƠN 70 ANH EM NHÂN VIÊN Công ty Cổ phần Đại Nam. Tôi đã TỰ QUY Y chính mình với pháp danh Tuệ Phước, Vợ tôi – pháp danh Thuần Bạch, con trai tôi – pháp danh Phước Thiện và con gái tôi – pháp danh Diệu Minh.
NGHI THỨC QUY Y - TỰ QUY Y CỦA TÔI, GIA ĐÌNH TÔI, TẬP THỂ NHÂN VIÊN CÔNG TY CỔ PHẦN ĐẠI NAM diễn ra vào ngày 29 tháng 10 Âm lịch, năm Canh Tý, nhằm ngày 13 tháng 12 Dương lịch năm 2020, tại KIM ĐIỆN ĐẠI NAM - KHU DU LỊCH ĐẠI NAM. Địa chỉ: 1765A Đại lộ Bình Dương, Phường Hiệp An, Thành phố Thủ Dầu Một, Tỉnh Bình Dương, do tôi, Huỳnh Uy Dũng, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Công ty Cổ phần Đại Nam thực hiện cho mình, cho gia đình mình và anh em nhân viên.

Cơ duyên nào đã làm thay đổi con người đầy cao ngạo này?

Còn nhớ năm nào người dân Bình Dương đã chứng kiến cảnh tượng chưa từng xảy ra, đó là đại lộ Bình dương bị kẹt cứng kéo dài hơn 20 km từ Thủ Dầu Một đến tận Thuận An sáng ngày 9/11/2014. Người dân háo hức kéo đến KDL Đại Nam vì đang miễn phí vào cổng và vì có tin Đại Nam sẽ đóng cửa nay mai. Có ý kiến cho rằng ông chủ Đại Nam đang dùng khả năng mất việc của người lao động và chương trình từ thiện giải phẫu tim để gây sức ép lên chính quyền. Đồng thời cũng có nhận định việc tranh thủ dư luận và gây sức ép bằng cách này là thiếu thiện tâm vì cái gốc của công việc thiện nguyện là thiện tâm.

Tôi nhớ đến nhận xét của một người viết blog nổi tiếng cảm thương cho những người buôn bán lòng lề đường,người viết cho rằng ai cũng muốn tuân theo pháp luật và chỉ có tuân theo pháp luật là tốt nhất nhưng cuộc sống như nó đang diễn ra dạy cho người buôn bán lòng lề đường rằng cần phải lì thì mới tồn tại được, và thực đau đớn đúng như vậy.

Đó cũng là thắc mắc của nhiều người vì sao một nhân vật lớn như Huỳnh Uy Dũng lại chọn cách hành xử theo kiểu play off, có hay không nguyên lý kinh tế lì của lòng lề đường lại phát huy tác dụng? Phải chờ xem…

Sự thành công trên thương trường khiến ông Dũng gần như là gương mặt Bình Dương,tất cả đoàn khách cấp Chính Phủ, quốc tế, đều được hướng dẫn gặp ông Dũng mỗi khi đến Bình Dương, công chúa Thái Lan khi sang VN cũng đến thăm ông Dũng và tặng quà lưu niệm…Người xe ôm tự hào chỉ cho tôi “trường học ông Dũng” ,”đường ông Dũng”  ,”đó,xe cứu thương ông Dũng tặng bệnh viện, nhờ đó nhiều dân nghèo được cấp cứu kịp thời...

Là vậy, tuy nhiên điều Huỳnh Uy Dũng tâm đắc và hay kể không phải là việc làm ăn mà là thời gian ông Dũng đi bộ đội và làm công an, từ cái lò vôi làm kinh tế cho một đơn vị công an Huỳnh Uy Dũng từ từ trở thành đại gia Bình Dương.

Có ý kiến cho rằng Huỳnh Uy Dũng nhận được các dự án tốt,nhưng không thể chối cải là dự án nào ông Dũng cũng làm đạt mang lại lợi ích cho tỉnh, cho doanh nghiệp và dĩ nhiên ai cũng hiểu cho bản thân ông.

Chính vì vậy mà Bình Dương đã giới thiệu và bầu chọn ông Dũng (lúc đó mang tên Huỳnh Phi Dũng) là đại biểu Quốc hội.

Nhưng điều làm giới kinh doanh bái phục Huỳnh Uy Dũng nhất là việc ông Dũng bình thản vượt qua đợt càn quét các đại gia liên quan đến dự án, nhà đất…1996,1997,1998, hàng loạt đại gia vào tù, có người bị tử hình, mở báo ra toàn thấy nợ ngàn tỉ. Trong khi đó doanh nghiệp ông Dũng vẫn làm ăn bình thường, đời sống CBCNV khá hơn, phúc lợi tăng. Phải làm ăn cơ bản và quan hệ siêu khủng mới tọa sơn như vậy.

Huỳnh Uy Dũng còn là chuyên gia giải quyết khủng hoảng,nhữn lần truyền thông tấn công như vụ nhập xe tặng bệnh viện, hổ vồ…ông Dũng đều giải quyết nhẹ nhàng êm ái.

Trái với các đại gia thường gắn với các tin đồn chân dài, tiêu tiền như rác, ông Dũng sinh hoạt bình thường.Nhà ông tại đường Y.. Bình Dương, biệt thự có vườn cỏ rộng phía sau, ở cuối khuôn viên là căn lều và thác nước tuyệt đẹp , nơi ông Dũng cùng các vị khách thường xuyên là bác sĩ, báo Bình Dương và vài người bạn thân ở Tp HCM trà rượu vào buổi tối.

Đùng một cái, Huỳnh Uy Dũng tự xưng mình là Ngu Công, làm thơ rất nhiều, khuynh hướng tâm linh, sống khép kín và chí thú lo cho sự phát triển của Khu du lịch Đại Nam, lúc đó mới sơ khai.

Dư luận cho rằng vận hạn đến với ông Dũng khi ông đổi tên từ Huỳnh Phi Dũng sang Huỳnh Uy Dũng và ly hôn với người vợ đầu tiên vốn cùng ông lập nghiệp từ thuở cơ hàn.

Đầu tiên là tin đồn người mới của Huỳnh Uy Dũng là một nữ quái khét tiếng trong giới giang hồ, vợ bé Năm Cam. Rồi vài trang mạng tấn công dữ dội vào đời tư ông Dũng!

Tôi khá bất ngờ khi nhận được thiệp mời đám cưới của Huỳnh Uy Dũng, đến nơi khách qua đông phải vài ngàn người, tuy nhiên người nhà ông dũng vẫn còn nhận ra tôi và đưa tôi chiếc xe điện để tự lái từ cổng vào. Tôi gặp chú Sáu Khải đang đi bộ, đòi chở ổng không chịu, chắc là đi bộ dưỡng sinh luôn. Nhiều vị khách siêu khủng nhưng số khách được ông Dũng ân cần nhất là công nhân của ông, tất cả đều được dự tiệc…

Thời gian này Huỳnh Uy Dũng ít liên lạc với ai và tôi tình cờ gặp Huỳnh Uy Dũng tại sinh nhật một ông anh tại nhà hàng Đại Khánh, Huỳnh Uy Dũng giới thiệu người vợ mới là một nhà doanh nghiệp và than phiền về tin đồn bậy bạ. Tất nhiên tôi thừa biết tin đồn trên là hoàn toàn sai, nhưng nó là vu vơ hay bắt đầu cho những chuyện quan trọng khác? Còn ấn tượng về người vợ mới của Huỳnh Uy Dũng: một phụ nữ xinh đẹp, sang trọng, giao tiếp lịch sự nhưng hết sức kín kẽ.

Sau đó là chuyện Dũng đấu Cung

Với những gì tôi biết về Huỳnh Uy Dũng, tôi rất ngạc nhiên khi được tin ông Dũng phóng đơn kiện ông Lê Thanh Cung, chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương, tôi điện thoại cho các anh lãnh đạo cũ Bình Dương, họ nói rằng họ cũng ngạc nhiên , rằng ông dũng đã cắt hộ khẩu khỏi Bình Dương và về Tp HCM sinh sống nên cũng khó gặp nhau.

Bắt đầu cuộc chiến trên truyền thông, vài tờ báo nghiêng về phía Huỳnh Uy Dũng tấn công trực diện cá nhân ông Lê Thanh Cung, chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương.
Không kém cạnh ông Cung cũng phát biểu khá nặng về cá nhân ông Dũng khi được truyền thông phỏng vấn.

Rồi mọi việc cũng êm, chủ tịch Cung về hưu còn ông Huỳnh Uy Dũng và vợ là doanh nhân Nguyễn Phương Hằng lao vào việc từ thiện ...như điên.

Nhưng nếu chữ Ngộ của Huỳnh Uy Dũng và Nguyễn Phương Hằng chỉ vì những kiếp nạn vượt qua được thì tôi cũng không buồn làm phiền anh chị bằng bài viết này.

Trong thế giới bí mật của đại gia, họ còn phải liên kết lại để đè bẹp đối thủ và áp chế người nghèo. Và vợ chồng Huỳnh Uy Dũng cũng phải loay hoay trong thế giới đó và họ tìm cách vượt thoát bằng việc thiện nguyện và con đường tâm linh.

Thậm chí để tồn tại, các đại gia phải rèn cho mình sự vô cảm, ô hay còn có những khóa training đặc biệt như vậy.

Doanh nhân Nguyễn Phương Hằng chia sẻ:

"Cách đây 8 năm, tôi có chơi và khá thân với họ. Trong một thời gian ngắn, tôi đi từ ngỡ ngàng này đến ngạc nhiên kia, vì cách sống của họ quá đặc biệt. Và khi tôi "đọc hết được gia vị" của họ, tôi đã chủ động rời xa họ. Họ là những người có tên tuổi thật sự, và giàu có thật sự. Họ mua một bằng cấp với giá những 200.000 Đô để trở thành người nổi tiếng. Trong cuộc đời, ai cũng phải nỗ lực để trở thành người nổi tiếng và giàu có, nhưng cái "nổi tiếng" và "giàu có" của họ không để cho tôi phục, và tôi thấy SỢ! Cái mà tôi cảm thấy sợ nhất khi không chọn làm bạn với họ, là họ đã làm một chuyện mà tôi dám chắc trên đời này KHÔNG AI DÁM LÀM. Họ thuê cả chuyên gia nước ngoài qua, để cả gia đình 5 người học một LỚP HỌC "VÔ CẢM". Họ có mời vợ chồng tôi tham dự, nhưng tôi đã từ chối. Có lần tôi hỏi họ, học vô cảm là học như thế nào? Thì họ đã trả lời với tôi rằng: Khi đã xác định đi KIẾM TIỀN, thì PHẢI BIẾT VÔ CẢM, để mà CHẶT CHÉM, không biết thương xót, không biết đồng cảm với một ai, chỉ đặt mục tiêu là TIỀN, sau đó là quan hệ QUYỀN LỰC. Tôi nghe mà lạnh lùng!

Tôi nghe mà không thể tin được!

Tôi băn khoăn suy nghĩ trong lòng nhiều ngày liền, vì sao lại có một lớp học như vậy, mà chuyên gia lại là người nước ngoài, và một giờ học là 5 đến 7 ngàn đô - đó là số tiền không phải ít, mà còn phải ĐẶT LỊCH để học - Học vô cảm, học tàn nhẫn, đánh mất giá trị đạo đức của một người làm chủ. Họ chơi "luật rừng", chơi "vô cảm". Mục tiêu của họ đặt ra là san bằng những cảm xúc để đạt đến mục đích cuối cùng, LÀ TIỀN! Những gì Phương Hằng tôi nói đây là sự thật, thật đến nghiệt ngã, thật đến đau lòng. Và, tôi đã RỜI ĐI!

Họ đã rất thành công trên thương trường, sau những lần đưa vài người đi tù vì dám đòi hỏi những quyền lợi họ cho là "xúc phạm". Họ sống vô cảm đến mức đè đầu cưỡi cổ, cướp luôn tiền bảo hiểm của nhân viên sau bao nhiêu năm nhân viên cống hiến, họ sa thải hàng loạt những con người đã biết về họ quá nhiều. Họ xem những người ấy như những chiếc sim điện thoại đã hết hạn sử dụng và cần phải vứt đi. Họ cao ngạo tự mãn đến mức thách thức mọi thứ, vì họ tin rằng họ có tiền và quyền lực. Họ tính toán với nhân viên không sót một xu. Kể cả bán ve chai, phế liệu, họ cũng mang chiếc cân ở nhà ra dùng, vì sợ người mua ăn gian họ. Họ quá giàu nhưng KHÔNG SANG. Họ chưa bao giờ làm việc thiện cho ai dù là một xu. Họ chỉ biết gom về và cứ thế giàu lên từng ngày. Nhưng rồi cuộc đời nào có đơn giản, ông trời LUÔN CÓ MẮT, không bao giờ "chiều chuộng" những người không có lương tâm và đạo đức. Họ đã gặp rất nhiều biến cố. Họ đã gặp những con người cao thủ hơn họ, lừa gạt họ số tiền không phải ít, mà với đời một đồng xu cũng không lỗi. Đó rõ ràng là NHÂN - là QUẢ của cái sống vô cảm - vô cảm ngay với chính người đang sống và làm việc, cống hiến cho mình.

Phương Hằng tôi luôn tâm niệm một điều, ĐỪNG VÔ CẢM VÔ CAN với cuộc sống này. Có không cho đi, nhưng đừng dùng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt và cướp lấy những điều thiêng liêng nhất."
(hết trích)

Thế giới của những người giàu thật khủng khiếp và không hề dễ dàng.

Kỳ sau: Vì sao ông ông Đoàn Ngọc Hải "chào thân ái và quyết thắng"?

___________________________________________

Tác giả: Nhà Báo Hoàng Linh