cach-de-tro-thanh-phien-ban-tot-nhat-phi-thuong-nhat-cua-chinh-minh-1718120664.jpeg
 

Hôm qua tôi đã nghe trọn vẹn podcasts này của Khánh Vy trong bài phỏng vấn, trò chuyện cùng Giáo Sư Phan Văn Trường. Điều tôi tâm đắc hơn cả chính là thông điệp ở cuối video mà thầy nhắc tới "muốn trở thành người phi thường thì cần rất nhiều tình yêu". Mà muốn làm được vậy, ta phải trao trọn vẹn trái tim mình cho bất cứ điều gì ta làm hay bất cứ ai mà ta muốn đồng hành cùng họ.

Tôi đã biết tới sức mạnh to lớn mà tình yêu đem lại, thế nhưng để hiểu sâu sắc về nó thì phải tới những năm gần đây tôi mức thực thấu suốt, tỏ tường. Đặc biệt là khi đọc những đầu sách về trường năng lượng như "power vs force", "năng đoạn kim cương", "thông điệp của nước", "bí mật của nước", hay một loạt các đầu sách về "luật hấp dẫn".

Tôi nhận ra tình yêu luôn có nguồn năng lượng mạnh mẽ và to lớn nhất. Nó là căn nguyên của mọi điều tốt đẹp, bao phủ lên các khía cạnh khác như đạo đức, bao dung và sự tử tế. Chính vì vậy, thứ mà ta có thể trao cho con, cho những người quanh ta rất bình dị nhưng vô cùng trân quý, đó là tình yêu.

Trong "Thuật Luyện Nhân" của Dr. Tim Irwin, xuyên suốt cuốn sách ông đều nhấn mạnh tới thông điệp "khi muốn góp ý với ai đó, ta phải tự hỏi bản thân xem ta yêu họ đủ nhiều chưa? Nếu yêu họ đủ nhiều lời ta góp ý sẽ mang tính chất xây dựng, giúp đỡ chứ không phải là phán xét hay chỉ trích."

Đây cũng là thông điệp ảnh hưởng sâu sắc tới tôi trong nhiều năm qua. Nếu chưa yêu ai đó đủ nhiều tôi sẽ không vội góp ý, không vội bình phẩm. Bởi khi ấy điều mình nói sẽ chỉ làm đối phương tổn thương, đi ngược lại với mong muốn và nhu cầu ban đầu.

Một điều nữa khiến tôi rất tâm đắc chính là sự vô tư. Đúng vậy, nặng nề thường mang tới ê chề. Vô tư sống, vô tư cống hiến sẽ khiến ta trải nghiệm được hết những món quà mà vũ trụ ban tặng. Vũ trụ muốn nhào nặn, uốn nắn ta để khiến trái tim ta được đào tạo, trí óc được mài giũa và tâm khảm được thử thách. Có vậy, ta mới trở thành phiên bản xuất sắc nhất của chính mình.

Sự vô tư này làm tôi nhớ tới trải nghiệm ngày được sếp giao quản lý fanpage và trang web của công ty. Lúc ấy ai cũng đùn đẩy vì không nhìn thấy chút lợi ích nào, ngược lại còn mất thêm thời gian của bản thân vào. Cuối cùng anh quản lý tới gặp và khéo léo giao cho tôi. Vì anh biết tôi hay viết lách, ngôn từ tốt, hay học hỏi nên cái này tôi đảm nhận là phù hợp nhất.

Không muốn anh ấy khó xử với lãnh đạo nên tôi nhận lời. Vừa nhận việc xong chưa kịp làm, tôi đã bị sếp gọi lên sạc cho một trận vì chưa hoàn thành đúng tiến độ mà HO yêu cầu. Tôi sợ quá, xin lỗi sếp rồi vội vã về hoàn thành. Mới đầu hơi khó nhưng rồi càng học tôi càng thấy thú vị. Tôi đã biết cách viết bài, đăng bài trên web như thế nào cho hiệu quả sau những giờ học tập miệt mài.

May mắn là chi nhánh của tôi đã được HO chọn để vận hành. Dĩ nhiên người được lợi đầu tiên chính là tôi. Vì số điện thoại của tôi được gắn trên đó, khách gọi nườm nượp. Doanh số được đẩy lên top đầu. Ai cũng choáng, lúc này có nhiều bạn khác bắt đầu khó chịu vì may mắn mà tôi nhận được. Dĩ nhiên tôi không thấy vấn đề gì về chuyện đó, sau này để sếp không phải khó xử tôi đã chủ động trả lại quyền quản trị web, fanpage cho sếp.

Chuyện đó nói lên điều gì? Đó là vô tư trao đi, vô tư cống hiến ta sẽ nhận về được rất nhiều. Đừng tính toán thiệt hơn khi cơ hội tới. Trải nghiệm trên chẳng những cho tôi thu nhập, cho tôi khách hàng mà còn cho tôi rất nhiều kiến thức, kỹ năng về việc viết bài, đăng bài trên web.

Cũng chính điều đó đã tạo tiền đề, nền tảng rất lớn cho tôi sau này khi tôi chuyển sang công ty mới. Bằng kiến thức, kỹ năng của mình tôi đã vươn lên vị trí dẫn đầu ngay sau đó. Nếu không có trải nghiệm từng quản trị, vận hành fanpage, website trước kia thì làm sao tôi có thể ngay lập tức đứng đầu ở môi trường mới toanh khi đi làm chưa tới một tháng.

Chưa kể, sau này khi làm đào tạo, cũng nhờ nó tôi biết cách viết bài, đăng bài và chăm chút cho trang web của chính mình. Bạn thấy đấy, nếu không vô tư trao đi, không vô tư cống hiến tôi đã không nhận được nhiều tới thế. Vậy nên hãy vô tư, vô tư đón nhận, vô tư học hỏi và vô tư trao đi cả trái tim mình trong mỗi thứ ta làm. Ta sẽ còn nhận được nhiều hơn thế. "Xởi lởi trời cho" chính là lẽ đó.

Khánh Vy có hỏi Thầy một câu rất hay về sự lựa chọn cho hướng đi trong tương lai. Thầy bảo đừng chọn, cứ lăn xả làm những gì mà cuộc đời trao tới ta. Đừng sống trong vùng an toàn, hãy vượt ra ngoài. Vùng an toàn thực sự phải là nơi mà ta được dùng tất cả những tài năng và tố chất của bản thân, chứ không phải nơi ta mãi đứng chôn chân tại đó mà không dám bước.

Tôi nhớ trong cuốn "một đời như kẻ tìm đường" thầy bảo "cuộc đời thầy chưa từng được lựa chọn, toàn vũ trụ chọn hộ thầy". Thầy chỉ tập trung tận hiến, cháy hết mình cho từng cơ hội thôi. Có lẽ "Thuận tự nhiên, tự nhiên thuận" là vì vậy.

Cuối cùng chính là để học ngoại ngữ tốt ta phải dùng tiếng mẹ đẻ của mình tốt trước. Nhiều người dùng Tiếng Việt vẫn còn lười biếng, dùng một hai từ theo trực giác. Như "xinh", "10 điểm", "hay quá" mà không biết xinh là xinh như thế nào? Tại sao lại hay? Tiêu chuẩn nào để ta đánh giá nó là 10 điểm.

Lời khuyên của thầy là phải dùng tư duy hệ thống trong mọi việc. Nhất là khi trình bày, giao tiếp với ai đó. Hãy giải thích tại sao ta lại quyết định như vậy, làm vì điều gì, cho ai. Chính điều đó mới tạo nên giá trị cho điều ta nói, việc ta làm và điều ta nghĩ.

Khi dùng tiếng mẹ đẻ tốt thì dùng tiếng gì cũng tốt vì ta đã học được cách kể chuyện. Biết nói rõ ràng, mạch lạc và ngọn ngành mọi thứ. Hôm qua cũng là lần đầu tiên tôi được tận tai nghe thầy nói tiếng Pháp. Hay thực sự, khó lòng mà phân biệt được giọng của thầy với giọng của người bản ngữ. Phần chia sẻ của thầy còn khá dài, tôi đã ghi chú và sơ đồ hoá lại để bạn có thể nắm được những từ khoá cốt lõi.

Còn nếu muốn hiểu tường tận về thông điệp của thầy thì trước nhất bạn hãy nghe hết tập podcasts này, sau đó đọc hết bốn cuốn sách của thầy bao gồm: một đời quản trị, một đời thương thuyết, một đời như kẻ tìm đường và cơn lốc quản trị. Cuốn sách nào cũng đáng giá và quý giá với những người biết đọc và biết vận dụng bạn ạ.

www.facebook.com/AnTruaCungTonyBuoiSang