Quá phí! 3 lý do thật sự khiến anh em ít tiền (lương dưới 1k đô, không có nguồn thu khác) dù có năng lực (giỏi nghề, có kinh nghiệm), nhưng may là vẫn có cách để "lật ngược thế cờ" từ Reid Hoffman, founder Linkedin với 1 tỷ khách hàng.
Có một vở kịch bi hài đang được diễn mỗi ngày trong hàng nghìn tòa nhà văn phòng.
Những người giỏi nhất - kiểu như anh em á, giải được bài toán mà cả team đầu hàng, kiểu khách hàng gọi điện trực tiếp khi gặp rắc rối, thì lại đang ngồi im lặng trong góc với mức lương bèo bọt chưa được 1k (cỡ 26 củ).
Vậy mà những người với kiến thức tầm tầm cũng cũng nhưng biết "múa may làm màu" lại trở thành những chiên da được săn đón. Thu nhập gấp 5-10 lần anh em.
Oát đờ heo, cái gì đang diễn ra ở thời đại này ấy nhỉ?
Tại sao trong thời đại mà tài năng được đề cao nhất lịch sử, thì những người có năng lực thực sự (như anh em) lại hay "bay màu" nhất?
Hãy đọc về Reid Hoffman. Năm 1990, ổng chỉ là một kỹ sư viết code thầm lặng tại Apple. Ngồi góc văn phòng. Từ sáng đến tối. Giống hệt anh em bây giờ luôn.
Có tài năng nhưng không ai biết Reid Hoffman là thằng nào?
Tua nhanh x10 đến hôm nay thì LinkedIn có 1 tỷ người dùng. Ổng được gọi là "Nhà tiên tri của Thung lũng Silicon" với portfolio đầu tư vào Facebook, Airbnb, Zynga trị giá hàng chục tỷ đô.
Điều gì đã thực sự diễn ra vậy?
Reid phát hiện ra một chân lý khiến anh em nghèo và sẽ tiếp tục nghèo nếu không thay đổi (bền vững):
"Những gì anh em biết quan trọng lắm. Nhưng việc ai biết anh em biết điều đó thì còn quan trọng hơn gấp 100 lần."
============
Hội chứng "đầu bếp siêu đẳng, quán hoang tàn"
============
Anh em có thấy một điều là những quán ăn có đầu bếp tay nghề thần sầu làm chủ lại thường vắng như chùa bà đanh hông? (và cái kết là sang quán, rất nhiều câu chuyện lặp lại thế rồi)
Tui từng thấy một ông chú làm bún bò Huế ở con hẻm tối om. Nước dùng trong vắt như pha lê. Thịt thái mỏng tang như cánh tằm. Bún dai mềm không tì vết. Nhưng quán thì khá hoàn cảnh, rất neo khách, vô cùng thưa thớt. Còn quán bên cạnh bán bún bò "tàm tạm" nhưng khách xếp hàng cả cây số.
Đây chính là "lời nguyền của thiên tài".
Những người giỏi tin vào thần thoại "sản phẩm xuất sắc sẽ tự bán được". Họ all-in mọi thứ vào hoàn thiện kỹ năng và sản phẩm mà lại quên mất một chân lý tàn khốc:
Trong thời đại não người chỉ tập trung được 8 giây - ngắn hơn cả cá vàng - cái gì dễ nhớ sẽ thắng cái gì (hơi) xuất sắc.
Reid Hoffman nói: "Trong thế giới ồn ào, người im lặng - dù tài ba đến mấy - đều thành kẻ vô hình."
Một thứ đơn giản như thế, vậy tại sao những chuyên gia (như anh em) lại liên tục sa vào bẫy này? (như thể có đam mê bất tận)
======