Nếu để ý kỹ sẽ thấy tại nhiều sự kiện của tập đoàn Tân Hoàng Minh thời anh Đỗ Anh Dũng chưa bị vướng lao lý, luôn xuất hiện một nhân vật nhỏ người nhưng nhanh nhẹn, ăn mặc chỉn chu với vest cà vạt và thường “matching” với tone màu vest của ông chủ doanh nghiệp này. Người đó là Trần Hồng Sơn, tức Sơn “chùa”, Chủ tịch công ty khách sạn Soleil và nắm giữ một số chức vụ khác trong hệ sinh thái của ông chủ Tân Hoàng Minh. 

img-7515-1696082220.jpegÔng Trần Hồng Sơn - Phó tổng giám đốc Tập đoàn Tân Hoàng Minh ( Ảnh - Báo DĐDN)

Cũng như các nhân vật tâm phúc luôn cận kề như hình với bóng với các ông chủ doanh nghiệp tư nhân khác, anh Sơn “chùa” được coi là cánh tay phải của anh Dũng “mập”. Nhiều chuyện hậu trường không được tiết lộ nhưng luôn chứng minh cho “quyền lực mềm” của anh Sơn. Từ những năm 2000, cái thời anh Dũng còn làm mưa làm gió thị trường taxi truyền thống với thương hiệu taxi V20 màu vàng, anh Sơn đã sát cánh bên ông chủ của mình. 

Tại sao lại có biệt danh Sơn “chùa”? Đó là vì người đàn ông này rất hay đi lễ chùa, nói năng rất dẻo và còn là phụ tá đắc lực cho anh Dũng trong các khoá lễ lớn nhỏ, trong nước lẫn ở nước ngoài và cả những lễ hầu đồng hoành tráng. Anh Sơn mà cần thuyết phục ai thì chắc con kiến trong lỗ cũng phải chui ra, vì lời nói của anh “ngọt quá”, lũ kiến tưởng là đường hehe. 

Chỉ tiếc là anh Sơn không tận dụng được lợi thế của mình là cận thần của Chủ Tân Hoàng Minh, để đóng vai “trung thần” và “gián quan” như các bậc đại thần trong các triều đại phong kiến xưa, tạm so sánh khập khiễng thế, nhằm can gián sếp của mình không vi phạm pháp luật. Lừa đảo rất nhiều người dân lành bằng con bài trái phiếu lãi suất cao, đâu phải khắc phục hậu quả là vô tội? 

Không ai biết được (ngoài người trong cuộc), liệu cánh tay phải của Chủ tịch Đỗ Anh Dũng có phải là “nịnh thần” hay không? Nhưng có thể khẳng định rằng, doanh nhân Trần Hồng Sơn đã tiếp tay cho hành vi “lừa đảo chiếm đoạt tài sản” của doanh nhân Đỗ Anh Dũng, theo cáo trạng truy tố các bị can tại vụ án này. 

Thật đáng tiếc cho sự trung thành lâu năm của anh Sơn, rốt cuộc đã trở thành chính gót chân Achilles đẩy anh vào vòng lao lý. Tội trạng thế nào toà sẽ phân định công bằng, nhưng, “Vô phúc đáo tụng đình”. Đây cũng là bài học đắt giá cho những người đang sắm vai “đệ tử ruột” của nhiều chủ doanh nghiệp tầm cỡ khác, đừng tự biến mình thành “ngu trung”, thấy cái sai mà lờ đi, để phải nhận cái kết “unhappy”. 

Anh Sơn “chùa” đi lễ bái biết bao nhiêu đền chùa, khấn vái biết ngần nào cái lạy trước các bậc trên, nhưng có cứu nổi mình đâu?! 

Nguồn: Facebook Nguyễn Thành Trung