Tôi là Hoàng, 35 tuổi, hiện sống tại TP.HCM. Cách đây 5 năm, tôi rơi vào tình cảnh bế tắc khi mất việc do công ty phá sản, trong khi vợ tôi mới sinh con đầu lòng. Chúng tôi phải gánh khoản nợ 300 triệu đồng từ tiền vay mua nhà và chi phí sinh hoạt.
Tôi từng làm nhân viên kinh doanh nhưng không có nhiều vốn liếng hay kỹ năng đặc biệt. Sau nhiều đêm trăn trở, tôi quyết định bán thức ăn sáng ngay tại khu phố mình ở. Tôi dùng số tiền ít ỏi còn lại để mua một chiếc xe đẩy nhỏ bán bánh mì thịt.
Ban đầu, công việc không thuận lợi vì tôi không có kinh nghiệm làm bánh mì và khách hàng rất ít. Nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi học cách làm bánh mì ngon từ các kênh YouTube và tự sáng tạo nước sốt đặc biệt. Dần dần, khách hàng quay lại ngày một nhiều hơn.

Sau 6 tháng nhờ tiết kiệm, tôi trả được khoản nợ đầu tiên là 50 triệu đồng. Nhưng tôi vẫn muốn phát triển thêm. Nhận thấy nhu cầu đồ ăn nhanh tăng cao, tôi mở rộng sang bán thêm xôi mặn và bánh mì que vào buổi sáng.
Tôi thuê một bạn trẻ phụ giúp và mở thêm một điểm bán trong cùng khu vực. Từ hai điểm bán, mỗi tháng tôi đã có thể tiết kiệm thêm 20-30 triệu đồng sau khi trừ hết chi phí.
Sau ba năm, tôi không chỉ trả hết toàn bộ số nợ mà còn tích lũy được gần 400 triệu đồng. Hiện tôi sở hữu một cửa hàng bánh mì nhỏ với thương hiệu riêng. Dù không quá lớn, cửa hàng của tôi luôn đông khách nhờ chất lượng ổn định và dịch vụ tận tình.
Hiện tại, tôi đang có 200 triệu đồng nhàn rỗi và muốn đầu tư thêm để phát triển cửa hàng thành chuỗi nhỏ hoặc kinh doanh thêm các mặt hàng thực phẩm chế biến sẵn. Tuy nhiên, tôi băn khoăn không biết nên tập trung mở rộng mô hình hay chuyển hướng sang kinh doanh online.
Rất mong nhận được những lời khuyên từ mọi người về cách sử dụng khoản vốn này sao cho hiệu quả nhất ạ! :;