Nằm ngay giữa trung tâm thành phố, Kai Tak khác biệt hoàn toàn so với các sân bay khác – đường băng duy nhất kéo dài ra vịnh Kowloon, còn máy bay khi hạ cánh phải thực hiện cú rẽ gắt 45 độ ngay sát những tòa nhà cao tầng để căn chỉnh đúng hướng.
Phi công cần kỹ năng xuất sắc và thuộc lòng địa hình như lòng bàn tay. Khi tiếp cận đường băng 13 – duy nhất tại đây – họ dựa vào hệ thống định vị trực quan “Checkerboard Hill” (ngọn đồi ca-rô), một khối sơn trắng đỏ trên sườn đồi. Khi nhìn thấy điểm này, họ lập tức thực hiện cú rẽ phải ở độ cao thấp, bay sát các khu dân cư và hạ cánh trong không gian chật hẹp giữa các dãy nhà cao tầng.
Nhiều người sống ở Hồng Kông thời đó kể rằng có thể nhìn thấy rõ mặt hành khách qua cửa sổ máy bay hoặc vẫy tay với phi công từ sân thượng nhà mình – một minh chứng cho sự táo bạo trong thiết kế của Kai Tak.
Dù được xem là nguy hiểm, sân bay này đã vận hành suôn sẻ trong nhiều thập kỷ, trở thành biểu tượng của Hồng Kông thời thuộc địa. Tuy nhiên, với sự phát triển nhanh chóng và yêu cầu ngày càng cao về an toàn hàng không, chính quyền quyết định đóng cửa Kai Tak vào ngày 6 tháng 7 năm 1998, thay thế bằng sân bay quốc tế mới tại đảo Chek Lap Kok.
Ngày nay, Kai Tak đã trở thành một phần ký ức – nơi hội tụ kỹ năng phi công điêu luyện, kiến trúc táo bạo và nhịp sống đô thị sôi động phía dưới những chiếc máy bay hạ cánh trong gang tấc.
Nguồn: Pane e Vino - 3 Nguyễn Khắc Cần