Có một chàng thanh niên trẻ, hừng hực quyết tâm vào rừng đốn củi mưu sinh. Trong khi người khác nghỉ tay uống nước, trò chuyện, anh vẫn cắm đầu làm việc. Anh tin rằng chỉ cần siêng năng hơn mọi người, sớm muộn gì cũng sẽ thành công vượt trội.
Thế nhưng, nửa tháng trôi qua, số củi anh đốn được vẫn lẹt đẹt phía sau. Anh hoang mang, bực bội: “Tại sao mình làm nhiều hơn mà chẳng khá hơn ai?”
Không cam lòng, anh càng ra sức. Vậy mà kết quả hôm sau thậm chí còn tệ hơn. Khi được một ông lão mời ngồi nghỉ uống trà, anh từ chối ngay: “Cháu không có thời gian đâu ạ!”
Ông lão chỉ mỉm cười:
“Cháu cứ mãi đốn củi bằng chiếc rìu cùn thì dù cố đến mấy cũng chỉ mệt mỏi mà chẳng khá lên đâu. Người khác nghỉ ngơi là để mài rìu, để lần sau mỗi nhát chém đều sắc bén và hiệu quả hơn.”
Lúc ấy anh mới nhận ra: siêng năng là chưa đủ, quan trọng là phải biết dừng lại đúng lúc để nâng cấp bản thân.
Cứ mãi lao đầu vào công việc mà không đầu tư cho kỹ năng, không nhìn lại hiệu suất, thì chẳng khác nào đang chặt cây bằng chiếc rìu gãy.
Theo: Trần Trí Dũng