CĂN NHÀ MA TRÊN ĐƯỜNG NƠ TRANG LONG

Phần 1: Chuyện thuê căn nhà ma và lạnh sống lưng khi đọc được tờ "Giấy báo tử" lúc dọn nhà

Ở Sài Gòn đắt đỏ này, tự nhiên có căn nhà bỏ hoang thì ắt hẳn có gì đó "khuất tất".

Năm 2007, anh trai cưới vợ, và thế là cả nhà quyết định di chuyển khỏi phòng trọ đã gắn bó 5 năm thời sinh viên. Căn nhà mới thuê là một căn nhà nằm trên đường Nơ Trang Long, quận Bình Thạnh.

Mình vẫn nhớ như in đó là ngày 11/11/2017, khi mình cùng anh trai và chị dâu đến căn nhà mới thuê này để dọn nhà, chuẩn bị cho tuần sau sẽ chuyển đến ở.

Đây là một căn nhà mặt tiền, phía trước là một cửa hàng bán gas, hông bên phải có một lối đi nhỏ rộng 1m, có cửa bên ngoài, và vào bên trong có thêm một lớp cửa nữa. Cái chỗ mình thuê là phía sau cái cửa hàng gas. Có một bức tương ngăn cách giữa cửa hàng Gas với dãy nhà bên trong.

Cái lối vào bên hông nếu mở hết cửa ra là thẳng từ ngoài đường chạy thẳng xuống nhà bếp luôn, nó như cái hành lang luôn ấy, nhưng hành lang trong nhà.

Dãy nhà này có 4 phòng và một lửng, đầu tiên là phòng khách, phòng kế đó có cái cửa, và bên trên có cái lửng, phòng kế tiếp thì không có cửa, nhưng lại có cái cầu thang để lên cái gác lửng trên phòng số 2, kế đến là phòng bếp và nhà vệ sinh.

Và khi đến đó mình hơi "giật mình" vì vẻ âm u và lạnh lẽo của nó. Đúng ra là tối thui chứ không phải âm u gì, lạnh thì gai cột sống luôn chứ chả đùa.

Cái nhà bẩn ơi là bẩn, gương xung quanh nhà luôn, và việc tiếp theo là dọn chứ sao. Anh chị thì dọn 3 cái phòng, mình được giao nhiệm vụ dọn cái lửng với phòng khách. Lửng thì có một bà là nhân viên bán cửa hàng gas vô ngủ ké, khi nhà mình đến thì họ cầm gối đi ra. Lửng dọn cũng nhanh.

Kế đến là phòng khách, nó ngập ngụa trong giấy, và đồ dùng của chủ trước, nào là bàn, là ghế, là tủ quần áo, tùm lum..., mình xếp hết chúng, cột lại. Còn giấy thì xếp vô cái bao tải, lâu lâu tranh thủ đọc vài tờ xem sao. Cũng không biết sau đọc trùng tờ "Giấy báo tử", lạnh hết cả sống lưng, nhưng đọc kỹ thì không phải địa chỉ đó.

Gom xong giấy thì đến lượt lau nhà, gạch thì lỗ chỗ bị trám xi măng, có đất dọc tường, mà bị ướt mới ghê. Tháng 11 ở SG đâu có mưa. Nhưng mà lau hoài thì cũng xong.

Sau khi lau chùi xong hết các phòng, thì anh em đi về, khoá cửa cẩn thận để tuần sau chính thức dọn nhà.

Và ngày đó cũng đến, CN ngày 18/11/2007, cả nhà chuyển nhà từ quận Tân Bình sang Bình Thạnh. Nhìn chung mỗi người một chuyến xe máy là xong vì đồ cũng không nhiều. Dọn nhà, sắp xếp xong xuôi thì cũng tới chiều. Đi lễ xong thì mình qua tận Q10 gần trường Bách Khoa đi đá banh, tại các bạn học thời sinh viên vẫn hay đá ở đó mỗi chiều CN.

Đá xong về nhà thì cũng hơn 19h00 tối, đang ăn cơm thì thằng bạn thân học ở Hà Nội gọi điện thoại kêu ra sân bay Tân Sơn Nhất đón nó cái. Tưởng nó vào SG chơi nên cứ thư thả ăn cơm cho nó đàng hoàng rồi ra. Sau khi ăn xong thì tà tà qua TSN thì giữa đường nó gọi bảo đang bắt xe ôm ra Bến xe Miền Đông.

Nghĩ sao thằng này không chờ về nhà mình chơi một hôm mà đi đâu về quên vội thế, thì nó bảo là phải về quê gấp, nhờ mình ra Bến xe mua cho cái vé. Thế là quay ngược đầu xe chạy về Bến xe Miền Đông mua vé đi về Daknong cho nó.

Mua xong vé, chờ xíu thì nó đến, hỏi ra mới biết em gái nó mới mất ở Đà Lạt và được đưa về nhà, vì chết đuối trên Hồ Xuân Hương. Cô em này mình cũng thân vì hay chơi chung lúc còn đi học, do hay đến nhà thằng bạn này chơi vì nó dân thị trấn, gần trường. Cũng tội cho nó. Sau khi nó về thì hôm sau mình lên công ty xin nghỉ rồi cũng về quê đưa tiễn đứa em xấu số, đúng vào dịp 20/11 năm đó.

Trở lại thành phố và đi làm lại, mấy hôm sau thì thằng bạn cũng trở lại thành phố và ở nhà mình chơi 1 tuần trước khi ra Hà Nội học tiếp. Lý do mình ra trường mà nó vẫn còn học là vì nó học ở Học viện Quân Y nên thời gian đào tạo lâu hơn.

Quay lại về căn nhà, nhà có 4 phòng 1 lửng thì phân chia như sau: Phòng khách là để xe, tiếp đến là phòng anh chị, rồi đến phòng mình với một ông cậu, gác lửng là cho đứa em gái, rồi đến bếp. Nói chung nhà mình có 5 người, thằng bạn ghé chơi là 6.

Ngay cái tối mà thằng bạn về quê, mình về nhà ngủ thì tối đó cái giàn sách mới xếp hồi chiều bị đổ, may là nó đổ khác hướng nằm với mình chứ không là tèo luôn rồi, nhưng nhìn chung thì ngoài việc thấy buồn buồn lạnh lạnh thì không vấn đề gì. Vì thấy lạnh lạnh buồn buồn nên mình bảo đứa em gái đang là sinh viên rằng rủ bạn đến chơi cho nó vui, nhà to mà.

Rồi tuần sau đó, khi việc của đưa em thằng bạn đã sắp xếp xong thì nó quay lại nhà mình chơi 1 tuần, nó cầm theo cái điện thoại của đứa em gái, điện thạoi đó bị ngâm dưới nước 3 ngày nên lúc mở được lúc không. Nó ở nhà mình chơi còn mình ban ngày thì vẫn đi làm, tối thì chở nó đi chơi. Ban ngày, nó cũng giúp anh mình sửa sang vài thứ trong nhà, và cũng có lên mái nhà xem xét vài thứ, thì phát hiện có 1 căn nhà bên cạnh bỏ hoang.

-------------------------------------------

Rồi cũng đến lúc thằng bạn phải ra Hà Nội học tiếp, mình thì vẫn ngày đi làm đều, vì cũng mới chuyển công ty nên phải siêng. Anh trai mình thì làm môi giới BĐS tự do nên sáng sớm đi dọc phố khảo sát thị trường, tầm 10h00 lại về, rồi sau đó lại đi, rồi trưa lại về ăn cơm nghỉ trưa, xong lại đi, rồi chiều lại về. Đại khái là anh mình hay ghé nhà vì chị dâu không sống ở Sài Gòn trước đó, nên kiểu về cho vợ đỡ buồn. Còn chị Dâu thì đang chân ướt chân ráo vào Sài Gòn nên ở nhà.

Ông cậu thì cũng làm như ông anh, nhưng đi xa hơn và đi từ sáng tới tối không về giữa chừng. Em gái thì đi học, hôm học hôm nghỉ. Nhìn chung cuộc sống bình thường dần trôi.

Mình thì đi làm hay về trễ, nói chung thì thích lang thang chứ về nhà chi sớm, và thường thì những thứ diễn tra trong ngày trong ngôi nhà này mình không biết, chỉ là nghe kể thôi. Và một trong số những lời kể đó là mấy tuần đầu người thuê nhà trước mình đến lấy đồ, và nó đừng ngoài cửa chứ không dám vô nhà, bên mình mang ra những thứ họ quên mang thì họ lấy, có cái ghế quên đưa họ cũng không nhớ. Cũng hỏi thăm chút là hồi trước ở với ai thì nó bảo ở với chị gái, mà giờ chị gái "đi xa" rồi.

Ngoài ra, bên cạnh nhà có con nít, và có người làm, chị mình ở nhà 1 mình thì thì bà người làm có mang đứa bé qua nhà mình chơi, nhưng chỉ chơi ở cái hành lang nằm giữa 2 cánh cửa từ đường đến bắt đầu phòng khách, chứ không dám vô nhà. Có hôm đang chơi thì mẹ đứa trẻ về và bắt về nhà ngay lập tức, không cho chơi tiếp. Duy có một thứ mình chứng kiến là ngủ ở cái nhà này hay bị bóng đè, cứ ngủ trưa hay tối gì đều hay bị bóng đè, khá là mệt mỏi.

Rồi thời gian trôi, cũng đã đến tháng 12, đến mùa Noel, rồi lại đến Tết, xong rồi sang tháng 4 năm sau, đó là ngày mà bà dì mình làm đám cưới ở quê nên cả nhà về nhà dự đám cưới dì, vì dì sống với nhà mình kể từ lúc vào Nam nên đám cưới dì gia đình mình đứng ra tổ chức và làm ngay nhà mình luôn, đám cưới nhà gái trước, và đến hôm sau đi đám cưới nhà trai. Tối đó thì anh chị em ngồi nói chuyện với mẹ và chị dâu nói "Nhà trên Sài Gòn có ma thì phải".

(còn tiếp)

-----------------------------------------

Phần 2: Chị Dâu khi phát hiện căn nhà có ma, em gái bị bóng đè