
Quay lại thành phố sau đám cưới của dì ưu tiên hàng đầu của cả nhà mình là "Chuyển nhà", đương nhiên việc kiếm nhà mới là anh trai lo, vì ổng chuyên gia trong việc đó, còn mình thì vẫn đi làm bình thường, em gái vẫn đi học, cậu đi làm, và chị dâu vẫn ở nhà, nhưng tâm thế bây giờ khác, anh trai siêng về nhà hơn chứ không như xưa.
Bản thân mình thì vẫn cứ sáng đi tối về như thường lệ, có hôm về thì cả nhà ở nhà, có hôm về thì cả nhà không có ai. Những hôm như thế mình hay bật máy tính viết blog trên Yahoo 360. Cái máy tính mình để sát tường, và nếu ngồi máy tính thì quay lưng ra cái cửa (không có cánh cửa) bên ngoài đó là hành lang.
Nhưng hôm như thế thì vẫn luôn có cảm giác có cái gì nó ở phía sau, dù rằng không nghe thấy gì, cũng không dám quay lại, mà cũng ngồi im chứ chả lẽ tông cửa chạy ra đường. Đại khái là một cảm giác rất đặc biệt, nửa sợ nửa không, nửa gan nửa nhát.
Hồi đó cũng là thời điểm sắp thi cao học, nên mình thường dậy sớm khoảng 5h00 để ôn bài, vì ngày đi làm tối về trễ thì cũng không có thời gian nhiều, chỉ có dành thời gian sáng sớm ôn toán cao cấp này kia đồ, và để cho cậu ngủ và em gái trên gác xép ngủ thì mình hay xuống nhà bếp để bật điện ôn bài.
Những lần như thế, mình luôn cảm giác như có cái bóng đen nào đó lẩn khất trong mỗi ngóc ngách của căn nhà, đặc biệt là trong nhà vệ sinh, luôn có cảm giác có ai đó trong nhà vệ sinh, nhưng mà đi ra đó bật điện ngó vào thì đương nhiên là không thấy gì.
Giữa nhà bếp xuất hiện một cái lỗ, cũng chả biết tại sao tự nhiên xuất hiện cái lỗ đó, nó là cái lỗ xuất hiện bởi 1 mảng xi măng bị tróc ra, do cái nhà là nền gạch nhưng lỗ chỗ bị trám xi măng, kiểu như gạch bị đào lên rồi tái lập mặt bằng, do không co gạch nên lấy xi măng trét vào ấy.
Và cái lỗ đó ngày càng to ra và càng hôi, nhưng mà cũng hên, do mình khướu giác không tốt (không phải do covid nha), nên cũng không khó chịu lắm. Lý do mà khướu giác không tốt là gần 5 năm ở cạnh kênh Nhiêu Lộc hồi còn sinh viên nên ba cái mùi đó cũng quen.
Mấy tuần sau thì anh trai kiếm được nhà, và cả nhà quết định dọn đi, thì cái lỗ ở nhà bếp ngày càng nở to ra, và nghe chị dâu nói thì ngày càng bị phá. Riêng mình thì không thấy.
Duy chỉ có cái đêm cuối cùng trước khi chuyển nhà, lúc đó vì quá sợ nên em gái không dám ngủ trên gác lửng nữa mà qua phòng anh chị ngủ luôn. Ông cậu thì không ở chung nữa do nhà mới này ở Tân Bình và cũng nhỏ, nên cậu dọn đi chỗ khác, và đã đi trước rồi. Bản thân mình thì nửa sợ nửa không sợ, nên phải tỏ vẻ anh hùng, quyết định ngủ tại phòng chứ không qua phòng anh chị ngủ chung. Kiểu trai tráng mà sợ gì.
Và đêm đó như thường lệ, tầm 12h đêm thì bắt đầu đi ngủ, và sau khi nằm 15p trong yên ắng thì mình ước gì đã quyết định qua phòng anh chị ngủ ké. Đầu tiên là đang lơ mơ thì bị bóng đè, và phải tỉnh. Sau đó bình tĩnh lại thì nằm ngủ, cứ lơ mơ là cái quạt tự nhiên quạt to lên, nó khiến cho cái mùng đập vào chân, lại tỉnh, tỉnh thì cái quạt lại quay nhẹ lại. Cứ lặp lại như thế cho đến tầm 4h sáng thì yên, sau 4h sáng thì ngủ ngon không vấn đề gì.
Sau đó nhà mình chuyển nhà, chuyển sang quận Tân Bình gần chợ Hoàng Hoa Thám ở. Chưa hết, sau khi nhà mình đi rồi, thì chị dâu với anh trai quay lại quét dọn nhà để trả lại cho chủ, thì trong quá trình quét chị dâu bị ai đó nắm chân.
Tình ra căn nhà đó mình ở từ T11/2007 - T05/2008, trong vòng 6 tháng và có biết bao chuyện xảy ra. Chưa có ngôi nhà nào mà nhà mình ở thời gian ngắn như thế cả. Nhưng vì có quá nhiều điều bất thường xảy ra trong căn nhà đó nên buộc phải dọn đi nơi khác.
Qua chỗ mới được mấy ngày thì mình bước vào kỳ thi cao học, năm đó thi đậu. Hehe.
(Hết)