Nghe qua thì có vẻ đơn giản, nhưng thật ra, con ếch không hề ngu ngốc. Nó cảm nhận được nhiệt độ đang thay đổi từng chút một. Tuy nhiên, thay vì nhảy ra, nó lại tiếp tục ở lại, tin rằng mình vẫn có thể chịu đựng được thêm một chút nữa... và một chút nữa...

cau-chuyen-con-ech-bai-hoc-ve-su-tri-hoan-trong-quan-ly-thoi-gian-va-quyet-dinh-1745299161.jpg

Đến khi nhận ra mình không thể chịu đựng thêm nữa, thì đã quá muộn. Sức lực đã kiệt, đôi chân không còn đủ sức bật lên. Và rồi, con ếch chết trong nồi nước tưởng chừng vô hại.

Câu chuyện này, liệu có phải cũng là bài học cho chúng ta? 

Chúng ta biết rõ rằng mình đang trì hoãn công việc, đang sa đà vào thói quen xấu, đang tiêu tốn thời gian vào những điều vô ích.

Chúng ta biết, nhưng vẫn tự an ủi: "Mình còn kịp, vẫn còn ngày mai."

Nhưng đến khi thật sự muốn thay đổi, quay lại… liệu có còn sức để làm điều đó nữa?

Đừng để khi nhận ra nguy hiểm thì đã quá muộn.

Đừng để cái giá của sự trì hoãn là cả cuộc đời.

Hãy rời khỏi nồi nước nóng khi còn có thể.