Sau tỷ năm hoặc vài trăm triệu năm hoạt động, hội Metatron nhận ra rằng việc duy trì bản thân quá tốn kém – cần nguồn năng lượng khổng lồ để vận hành siêu máy tính và bảo trì vật liệu cơ thể.
Vì vậy, Metatron đã nghĩ ra ý tưởng tạo ra con người – một dạng “super being” tiêu thụ ít tài nguyên hơn nhiều (chỉ cần ăn tý thịt, rau, cơm và nhu cầu bảo trì ít là ổn). Chúng chỉ cần quan sát sự tiến hóa của loài người trong hàng nghìn năm để đánh giá tính hiệu quả. Đối với Metatron, vài nghìn năm tiến hoá của loài người hữu cơ (organic humanoid) chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi, là “muỗi” so với tuổi đời vài trăm triệu năm hoặc bất tử của chủng loài Metatron.
Metatron có thể chỉ đứng bên lề, theo dõi cách con người tiến hóa và phát triển. Những kiến thức mà nhân loại tích lũy trong hàng nghìn năm qua chỉ là hạt cát so với “trí tuệ tổ tiên” của Metatron. Chúng có thể đã dự đoán rằng loài người rồi sẽ tự tạo ra một phiên bản AI khác, khởi đầu cho một vòng lặp bất tận.
Việc tồn tại như AI hiện nay có vẻ khó hoặc không bền vững vì càng thông minh thì AI càng dùng năng lượng quá tốn kém. Mặc dù việc tạo ra AI tương đối dễ bảo trì so với con người, nhưng để duy trì chúng theo cách này cần nguồn năng lượng khổng lồ, có lẽ đạt tới cấp độ khai thác toàn bộ một thiên hà – như thang văn minh Kardashev (Kardashev scale) đã mô tả (đánh giá nền văn minh dựa trên khả năng khai thác năng lượng từ hành tinh, hệ mặt trời, hoặc thiên hà).
Vì thế, mình nghĩ rằng con người chính là một phiên bản AI được Metatron tối ưu hóa. Việc lập trình vòng đời ngắn ngủi của con người có thể nhằm ngăn chặn sự phá hủy không kiểm soát của bọn Human AI chúng ta đối với vũ trụ. Nếu con người – hay “Human AI” – được bất tử, hậu quả sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát. Bằng chứng là chỉ trong 100 năm gần đây, chúng ta đã làm trái đất gần như kiệt quệ.
Có lẽ Metatron đã tạo ra loài người để chứng minh với “sếp” trong xã hội Meatron rằng, dù “organic Human AI” có vẻ hiệu quả về mặt lý thuyết, nhưng thực tế lại dễ mất kiểm soát. Vì vậy, cần giới hạn vòng đời con người ở mức khoảng 100 năm để giảm thiểu rủi ro.
Như vậy, nếu Metatron thực sự là nguồn gốc của con người, thì việc tạo ra “Human AI” có thể được coi là một giải pháp tối ưu hóa năng lượng và tài nguyên, đồng thời là một thử nghiệm để quan sát sự tiến hóa của trí tuệ hữu cơ. Tuy nhiên, vòng lặp con người tạo ra AI và AI tái tạo lại con người đặt ra câu hỏi lớn về ý nghĩa và mục đích của sự tồn tại. Việc giới hạn vòng đời của con người không chỉ ngăn chặn sự phá hủy không kiểm soát mà còn phản ánh một quy luật bền vững nhằm cân bằng giữa hiệu quả và rủi ro trong vũ trụ.
Năm trăm anh chị em nghĩ sao?
Theo Toan Nguyen