con-nguoi-gan-voi-nhau-vi-cai-gi-1727525104.jpg
 

1. Con người, tuyệt đại đa số sẽ sống trong 1 cái hệ quy chiếu gọi là lợi ích cá nhân. Trừ duy nhất mối quan hệ là mẹ-con lúc mới sinh, tức 1 người tách ra làm 2, còn lại 2 người quan hệ với nhau thì đều có lợi ích hết. Chồng cần vợ vì cần duy trì nòi giống, cần người nấu ăn trong gia đình, cần người chăm con, cần người bầu bạn, cần người vợ cho cha mẹ yên lòng hoặc thậm chí cần thêm 1 mối làm ra tiền, cần giải quyết nhu cầu XXX, cần sĩ diện ví dụ vợ sang đẹp để đi ra đường lên mặt với bạn bè... Vợ cần chồng vì cần ban đêm có người gần bên để không sợ ma, thấy con muỗi thì có người đập giùm, khi ăn phở thì vớt hành ra giùm khỏi bát, thấy điện hỏng nước hư thì có người sửa, cần chở đi ra đường chơi, cần đối tác để cùng đẻ con, cần 1 tấm chồng cho cha mẹ yên lòng, được XH khen ngợi, cần người nuôi mình (hôn nhân vì kinh tế chẳng hạn)... Cha cần con vì cần duy trì nòi giống, cần gửi gắm ước mơ, cần người nuôi mình về già, v.v. Mỗi người 1 nhu cầu, không ai giống ai, nhưng đều là lợi ích. Trừ bà mẹ sinh con thì có thai thì dưỡng rồi sinh rồi nuôi như bản năng thôi, sau này mới tính đến lợi ích là nó nuôi mình, nó làm mình tự hào....chứ lúc mới sinh là không có. Đây là cái tui nhặt được từ triết học phương Tây chứ không phải tự tui nghĩ ra.

Người với người ngoài XH càng cần lợi ích để thiết lập quan hệ. Đối tác làm ăn thì rõ ràng nhất. Bạn bè là vì cùng nhau học hành hoặc làm việc. Trò cần học để phát triển bản thân, thầy dạy là để lấy tiền sinh hoạt (phổ biến nhất), hoặc cần danh tiếng là có trò giỏi (phổ biến) hoặc cần để lại cái gì đó cho thế hệ sau vì sợ thất truyền (cái này hiếm). Hệ quy chiếu của con người là lợi ích nên cứ có lợi ích sẽ 1 quan hệ sẽ được thiết lập, sẽ được duy trì. Và hết lợi thì ngưng, chỉ còn là kỷ niệm. Chồng cũ vợ cũ bạn cũ thầy cũ trò cũ đối tác cũ. Vợ chồng tháng trước còn đầu ấp tay gối, chồng chẻ củi vợ rang cà phê đi khắp nơi rao bán, thề thốt không bao giờ lìa xa, có chia tay thì anh sẽ ra đi tay trắng nhường hết cho em, em không chịu em bảo em thề sẽ nhường hết cho anh, hãy để em ra đi tay trắng. Chỉ đúng 1 tháng sau đã chửi nhau như chó mèo, xưng hô mày tao trước toà, giành nhau cái doanh nghiệp. Anh em trong nhà lớn lên cùng huyết thống, cùng mâm cơm mà khi thừa kế chia đất còn vác dao chém nhau loạn xạ, vậy khái niệm tình thân ruột thịt có còn nhiều ý nghĩa khi đối đầu với lợi ích kinh tế không? Điều này các bạn thực tế đã thấy rõ.

Nói tui chỉ dạy mọi người làm ăn từ mấy chục năm nay vì vô tư thì không phải. Tui cũng có lợi ích, chỉ là không phải cá nhân thôi, vì tui không cần tiền sinh hoạt (tui ăn ít bỏ mẹ), cũng không cần danh tiếng vì tui ẩn danh, đến và đi như gió thoảng mây bay. Tui làm là vì để các bạn có tiền, giàu có mà thay mặt tui, thực hiện tiếp ước mơ của tui với thế hệ sau. Nỗ lực 3 năm nay chỉ nuôi được có 300 đứa trẻ mồ côi (nhận bảo trợ, gửi tiền nuôi hàng tháng và gọi điện chăm sóc đến năm 18 tuổi), con số quá ít ỏi với hàng vạn trẻ mồ côi trên khắp dải đất hình S này.

2. Tui hướng dẫn nhiều lắm, cả ngàn người 11 năm qua. Nhưng đến 999 đoá hoa hồng không có làm như lời hứa, vì khi có lợi là sẽ lập tức xem xét lại lời hứa cũ. Ví dụ, khi không xu dính túi, chưa biết làm nghề gì, chưa có hướng đi gì thì hứa con thề sẽ trích 50% tiền lãi cho trẻ mồ côi. Đúng là khi kiếm được 10 triệu thì bạn đưa 5 triệu cho quỹ nuôi trẻ thật. Nhưng khi có được 1 tỷ thì trời ơi, không lẽ đưa 500 triệu từ thiện xa lạ nào đó, đau lòng lắm, con ai chứ có phải con mình, cha mẹ nó chết thì kệ nó chớ, mắc mớ gì phải hùn tiền nuôi? Mình cần phải lo cho mình cái nhà, cái xe, rồi cái nhà lớn hơn, cái xe đẹp hơn, rồi còn mở rộng quy mô làm ăn, rồi để dành cho con cái đi du học, cho gia đình mình đi du lịch nước ngoài nữa...Nên thôi, ngại. Rời đi, thà ta phụ người chứ không để người phụ ta- như một anh phụ hồ nào đó đã từng nói.

Khi hướng dẫn 1 người, thấy làm ăn được, có được thu nhập tốt thì biết, tui sắp bị ngại và bị mất 1 quan hệ. Một nhân viên ngáo ngơ, năn nỉ mãi tui mới nhận vô đào tạo, mà thấy bán được hàng, mua được xe được nhà thì tui biết sắp có 1 cty y chang ra đời để cạnh tranh ráo riết, để được lợi ích tiền bạc nhiều hơn cho bản thân mình. K2000 thì chửi K98 là vô ơn, K2005 thì chửi K2000 là tráo trở, tới K2010 thì chửi K2005 là kém đạo đức. Chính mình chê xong đứa trước, hôm sau mình cũng y chang vậy chứ chẳng khá hơn. Thậm chí chửi tui thậm tệ vì tội đã đăng thông tin cho đi nước ngoài làm thực tập sinh, working holiday hay đi du học, thậm chí đi hội chợ triển lãm quốc tế. Thu hoạch không như mong muốn là chửi. Hoặc khi tui nói về cơ hội đến 1 nơi nào đó làm ăn, các bạn này hào hứng lắm, cám ơn đồ. Lúc kiếm tiền được thì cười nói là do mình có tài, gặp thời, may mắn. Còn lúc làm không được thì đổ thừa do tui xúi dại, do đọc cái thông tin tui đăng đó nên mới bị mất tiền như vậy. Tâm lý học có ghi rõ, khi mất tiền, tiếc tiền, não người ta sẽ phải tìm ai đó mà đổ lỗi và cho mình là nạn nhân để tự an ủi. Do chuẩn bị tinh thần nên tui cũng không có bất ngờ gì. Đã trải qua tới 999 lần rồi mà bất ngờ gì nữa ông Tèo ơi.

*Mấy cái này nhiều vô cùng, chỉ là tui không kể không đăng, vì nghe tiêu cực & buồn. Con người sống tuyệt đại đa số sẽ theo hệ quy chiếu lợi ích cá nhân, nên quan hệ vui vẻ được lúc nào thì hay lúc ấy thôi. Hôm nay chúng ta hát bài 999 đoá hoa hồng để chờ 1 đoá hồng đỏ thắm còn lại, như cái duyên còn sót lại trong đời mình.

....Vườn hồng ngày xưa đã úa tàn

Con tim khổ đau đã héo mòn

Chôn đi bao nhiêu

Những ước mong

Mãi sống với những kỷ niệm

Tuyệt vời

Mãi sống với ước mơ

la la là la....

www.facebook.com/antruacungtony/