nhieu-nguoi-van-cho-la-duoc-my-nhat-chau-au-ho-tro-nen-han-quoc-moi-nhanh-chong-phat-trien-gia-nhap-nhom-nhung-quoc-gia-giau-co-nhat-the-gioi-1719846883.jpg
 

Nhiều người vẫn cho là được Mỹ Nhật châu Âu hỗ trợ, nên Hàn Quốc mới nhanh chóng phát triển, gia nhập nhóm những quốc gia giàu có nhất thế giới. Nhưng điều này hoàn toàn không đúng, vì tương tự Hàn Quốc là Philippines, nước này cũng được hưởng mọi quy chế về ưu đãi từ Mỹ Nhật châu Âu như Hàn Quốc, nhưng nền kinh tế lẹt đẹt, trong bẫy thu nhập trung bình. Cũng đầy đủ cảng biển, sân bay, mọi thứ như nhau hết. Nguyên nhân của mọi nguyên nhân là nằm ở con người, không phải yếu tố nào khác tác động. Mỗi cá nhân cũng vậy, không có chuyện nhờ thừa kế hay học trường xịn, nhờ thầy giỏi nhờ sách hay nhờ ở Tp lớn mà phát triển đâu, tất cả nằm ở tư chất và ý chí. Có 2 cái này thì không sẽ thành có. Còn ngược lại thì sẽ từ có biến thành không.

Người Hàn Quốc, họ ý chí mạnh, học là để làm chứ không phải để có bằng cấp hay nói chữ nói nghĩa tốn thời gian. Số lượng doanh nghiệp ở Hàn năm rồi là 7.7 tr, mỗi năm có hơn 1 tr DN được thành lập mới và dù có phá sản gần hết, năm sau họ vẫn cứ mở tiếp. Thử và sai, làm đi rồi làm lại, làng quê nào ở Hàn Quốc cũng có nhà máy chế biến nông sản. Những tập đoàn lớn thì đều có mảng sản xuất công nghiệp nặng, không có tập đoàn lớn nào chỉ làm mấy cái không có giá trị nhiều cho nền kinh tế như buôn bán đất cát hay chỉ thuần thương mại dịch vụ.

1-nhieu-nguoi-van-cho-la-duoc-my-nhat-chau-au-ho-tro-nen-han-quoc-moi-nhanh-chong-phat-trien-gia-nhap-nhom-nhung-quoc-gia-giau-co-nhat-the-gioi-1719847175.jpg
 

Còn ở Philippines, dù tiếng Anh người dân ở giỏi hơn, nhưng ý chí không mạnh, không chịu làm doanh nghiệp gì hết, cứ nháo nhào lên thủ đô Manila xin việc hoặc đi nước ngoài làm lao động chân tay như giúp việc, công nhân, hoặc y tá, ca sĩ, vũ công, tài xế. Ruộng đồng bỏ hoang nhiều, đến gạo cũng phải nhập mới đủ ăn. 117 tr dân mà chỉ có hơn 1 tr DN, việc làm không đủ nên đi tứ xứ xin xỏ việc làm, rất khổ. Người dân thì chẳng tính toán làm ăn gì, cứ múa múa hát hát, học ĐH ra thì cũng tham gia quánh bài mua vé số quánh tiền ảo quánh chứng khoán chứ không làm ăn thật gì. Các forum diễn đàn trên mạng lẫn ngoài đời, thảo luận cả ngày về ca sĩ diễn viên vô bổ (chứ không bàn luận chuyện đi tìm cơ hội đầu tư làm ăn như hàng xóm Hàn Quốc). Chỉ có đẻ là giỏi, năm 1960 dân số 2 nước bằng nhau nhưng giờ đây Phi đã gấp đôi Hàn.

Trung Quốc là nước đi sau, người dân ở đây cũng chọn theo mô hình Hàn Quốc. Tinh hoa, người có đầu óc là trở về quê hương, mở DN, mở nhà máy...nên bây giờ các tỉnh ở TQ phát triển rất mạnh mẽ về công nghiệp, họ sản xuất mọi thứ và các tỉnh duyên hải như Quảng Đông, Phúc Kiến, Sơn Đông, Giang Tô, Chiết Giang...đã gần như bằng Hàn Quốc, Nhật Bản về mọi chỉ số kinh tế.

* Cốt lõi của phát triển kinh tế là con người. Phải mạnh mẽ ý chí, chăm chỉ và nghĩ lớn, đầu óc lớn thiệt lớn. Đi nhiều và triển khai làm ngay để có nguồn thu. Chứ quan tâm chuyện vô bổ, nay cô Hằng mai chú Linh rồi sư này sư kia chùa này chùa nọ để làm gì các bạn? Hết đời cũng không giúp được ai thì đời vô nghĩa. Mỗi tinh hoa mở 1 doanh nghiệp ở nơi mình sinh ra, là cách trả ơn cho trời đất. Không phải tự nhiên mà trời cho mình sinh ở chỗ đó.

Câu chuyện sáng nay. Bạn nghĩ gì về nơi mình sinh ra, đã đóng góp gì chưa ngoài dự định sau này chết thì về giành miếng đất của người sống để chôn, lại hoa viên hoa véo đồ, trồng cỏ trồng hoa quanh cái mộ chẳng để làm gì hết. Chết là hết, ai tử tế giúp đời thì mãi mãi trong tim người khác, trường tồn với thời gian, còn thân xác phàm thì ai cũng chỉ bao gồm 6 nguyên tố hoá học cơ bản (oxy, carbon, hydro, nitơ, calci và phospho), cứ hoả táng hết cho sạch sẽ. Đất đai là của người sống, họ dùng để SX-KD, chết mà còn tham là không tốt.