Hồi tháng 09/2019, tôi đọc một dòng quảng cáo trên tờ Thanh Niên mục Bất Động Sản. Trong đó có người rao bán căn nhà 4x10m ở đường Hồ Thành Biên, Quận 8 với cái giá là 960 triệu. Tôi mừng húm, vì không ngờ nổi giờ còn miếng đất đẹp mà giá tốt thế, lại ở gần nhà, gần trung tâm. Vậy là tôi bốc máy gọi điện vào số trên tờ quảng cáo. Câu trả lời của họ là:
 

“Hẹn anh 6h00 sáng chủ nhật tuần này có mặt ở số abc đường Tên Lửa, Quận Bình Tân”. 
Tôi hỏi lại: “Ủa chị, đi xem đất ở quận 8 thì lên Bình Tân làm gì?”
 Họ cứ khăng khăng “Dạ, vì đấy là địa chỉ trung tâm giao dịch. Em muốn xác nhận xem miếng đó đã bán chưa và cho anh xem giấy tờ đất cho an toàn ạ”.
Tôi trả lời “Thế 9h00 sáng nhé. Chứ giờ đó tôi đang ngủ”.
Họ đáp “Dạ, anh cố giờ đó giúp em ạ. Nếu trễ quá thì 6h30 cũng được ạ”.

Tôi nghĩ trong đầu “Có vấn đề rồi”. Tôi tạm ok, rồi nhắn tin riêng qua cho họ với nội dung như ảnh đây. Nội dung tin nhắn và ngày tháng còn y vậy để các bạn biết rõ tôi đang kể chuyện của người trong cuộc. 

Tôi lại xem tiếp mục Bất Động Sản này thì thấy có bán căn ở quận 6, diện tích 4x12m, giá 1 tỷ 200tr. Tôi thấy cũng ok. Gọi điện đến số máy đó. Vâng, số khác, người khác, nhưng cả hai đều hẹn tôi đúng 6h ở cái địa chỉ trên đường Tên Lửa đó. 

Đến khi ấy tôi nghĩ đến câu nói nổi tiếng “Miếng pho mát miễn phí duy nhất chỉ nằm ở trên cái bẫy chuột mà thôi”. Và tôi xác định sẽ không đi. Khoảng 6h30 sáng chủ nhật tuần đó, tôi đang ngủ say sưa thì có người gọi hỏi “Anh đã đến Tên Lửa chưa?” Tôi đáp “À, anh không đi nữa em nhé”.

Một thời gian sau, tôi mới biết đây là phi vụ “lùa gà” của những công ty bất động sản đến các dự án ma, dự án trên giấy. Tôi chỉ buồn rằng, giờ đây đến cả các tờ báo uy tín như Thanh Niên, Tuổi Trẻ cũng đã không còn là điểm an toàn nữa. Thật ra giờ nghĩ lại, cả hai bên chẳng có mất gì và cũng chẳng có ai sai pháp luật cả. Chỉ có người dân chúng ta mới thật sự là những con cá cô đơn giữa một bầy cá mập với rất nhiều chiêu trò. Và trong những khoảnh khắc của cái “mừng húm vì giá rẻ” đó, tôi mong các bạn cũng như tôi, phải đánh hơi được những điều kỳ lạ, và đừng quên câu nói “Miếng pho mát miễn phí duy nhất chỉ nằm ở trên cái bẫy chuột mà thôi”.

Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'Thứ bảy, 14 tháng 2019 Sáng ngày mai hẹn chi Mai ở quán cà phê Viva ngã tư đường Đặng Thúc Liêng Đông Hồ». Cách đường Hồ Thành Biên 200m. Chị cho em xem giấy tờ photo rồi mình ra xem đất luôn. Em nghĩ đó là phương án tiện cho cả đôi bên hơn là đi lên Tên Lửa. Nếu chị lo ngại điều gì cứ nói thẳng. Cảm ơn chị! Mong hồi đáp Xem tất cả 09:58'

Khoảng một năm sau, tháng 8/2020 tôi lại tiếp tục hành trình tìm cho mình ngôi nhà mơ ước. Lần này lại thấy quảng cáo ở một kênh khác về một ngôi nhà ở đường Bùi Minh Trực, giá cũng chưa đến 1 tỷ. Tôi nhắn qua cho cậu em là một giám đốc sàn của một tập đoàn bất động sản uy tín. Cậu em đó bảo “Bùi Minh Trực giờ không tồn tại cái giá nhà này đâu anh”. Tôi liền gọi điện qua số trên quảng cáo và nhận được cuộc hẹn “Cái nhà ở Bùi Minh Trực hả anh? À à, em có bán nhà đó? Còn không hả anh? Còn còn anh nhé. Hẹn anh 6h sáng chủ nhật ở đường Mai Chí Thọ, Quận 2 để xem nhà nghe anh”.

Lần này tôi biết tỏng “Mịa nó chứ. Hẹn ở Bình Tân thì lùa đi Long An. Hẹn ở quận 2 chắc lùa đi Biên Hòa rồi”. Sao tôi khổ thế không biết, muốn có cái nhà mà gặp Thạch Sanh chính chủ thì ít, gặp Lý Thông bán dự án ma đi lùa gà thì nhiều.

Tuy nhiên, tôi cũng may mắn hơn nhiều người đấy là tôi không bị lừa, không bị lùa.  Cho đến khi tôi tìm được ngôi nhà của mình, chính chủ, an toàn.

Qua câu chuyện từ chính bản thân mình, tôi muốn mở rộng vấn đề chung ra cho tất cả chúng ta về một quy luật của cuộc sống hiện đại và nhiều lọc lừa này: 

Báo chí chính thống, các kênh bất động sản hay kể cả con dấu của một vị chức sắc nào đó mà các công ty đa cấp, các dự án ma bất động sản chìa ra cho bạn. Xin lỗi, tất cả đều không nghĩa lý gì hết! Chỉ có thực tại mới là sự quyết định. 5 năm về trước, công ty đa cấp “Liên kết Việt” sụp đổ, đẩy bao nhiêu phận người vào cảnh trắng tay, bao nhiêu người đã dành cả thanh xuân để bị người ta lừa và đi lừa người ta. Nhưng khi ấy những con dấu đỏ choét đó có cứu gì cho họ đâu? Họ vẫn chết, vẫn khóc. Điều tốt nhất là giải quyết từ chính con người chúng ta trước. Còn cơ quan chức năng là một câu chuyện dài, rất dài.

Các bạn còn nhớ câu chuyện “nỏ thần An Dương Vương chứ?”

Chúng ta là An Dương Vương, những công ty/cá nhân lừa đảo là Triệu Đà, vậy còn Mỵ Châu là ai? Đấy chính là lòng tham trong người chúng ta. Chính lòng tham dẫn lối đến sự nhẹ dạ, lòng tham che mờ đi những dấu hiệu của một sự lọc lừa mà các giác quan khác đang cảm nhận. 

Quy luật của muôn đời: lao động tạo ra sản phẩm. Không lao động thì nên hiểu "Sống trên đời, phàm mọi thứ từ trên trời rơi xuống thì chỉ có mưa hoặc cứt chim mà thôi" (Tào Tháo fake).
Khi thần Kim Quy nổi lên, ngài nói với An Dương Vương câu này:

- Giặc ở sau lưng nhà ngươi đấy.

An Dương Vương quay đầu lại chém Mỵ Châu. Người mà sau này Tố Hữu miêu tả bằng mấy câu thơ: “Trái tim lầm chỗ để trên đầu/Nỏ thần vô ý trao tay giặc/Đến nỗi cơ đồ đắm biển sâu”.

Theo Dũng Phan