Tôi từng ghét mỗi buổi sáng thức dậy.
Vì điều đầu tiên tôi nghĩ đến không phải là công việc hay kế hoạch trong ngày, mà là… món nợ đang treo trên đầu.
Tiền nhà, tiền hàng, thậm chí, có những hôm tôi chẳng đủ tiền mua một bữa cơm tử tế cho cả gia đình.
Tôi đi làm thêm, vay mượn, thậm chí cầm cố đồ đạc chỉ để sống qua ngày. Nhưng mọi thứ chẳng khá hơn.
Có lúc, trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ: “Hay bỏ hết, đi đâu đó thật xa, làm lại từ đầu?”
Nhưng đi đâu? Làm gì? Tôi chẳng có gì ngoài hai bàn tay và một tương lai mờ mịt.

Khoảnh khắc nhận ra: Không ai cứu mình ngoài chính mình
Một buổi tối, khi đang ngồi tính toán xem tiền lãi ngân hàng tháng này lấy đâu ra, tôi nghe cậu bạn nói một câu: “Không ai đưa cho mày tấm vé đặc biệt đâu. Hoặc tự đắp móng mà đứng lên, hoặc chấp nhận mãi ngụp lặn.”
Câu nói nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng nó khiến tôi thức cả đêm.
Tôi nhận ra mình đang sống chỉ để trả nợ, mà không có bất kỳ kế hoạch nào cho tương lai. Mỗi ngày trôi qua, tôi đang mất đi một cơ hội để thoát ra.
Tôi không thể đổi đời chỉ sau một đêm. Nhưng tôi biết, nếu không bắt đầu ngay, tôi sẽ mắc kẹt mãi.
Bước ngoặt: Học cách đắp móng cho chính mình
Tôi bắt đầu tìm hiểu về kinh doanh, không phải để làm giàu nhanh, mà để học cách tự chủ.
Vốn của tôi gần như bằng 0, nên tôi chọn một cách tiếp cận khác: kiến thức và tư duy.
Tôi học cách phân tích thị trường, tìm những mô hình kinh doanh tinh gọn, nơi tôi không cần nhiều vốn nhưng vẫn có thể tạo ra dòng tiền.
Tôi tập viết, tập nói, tập bán hàng. Không phải kiểu quảng cáo ầm ĩ, mà là hiểu người khác cần gì và giúp họ giải quyết vấn đề.
Tôi cũng học cách kiểm soát bản thân, từ chi tiêu, tâm lý đến những quyết định quan trọng. Bởi vì tôi nhận ra, nhiều lần tôi thất bại không phải vì thiếu tiền, mà vì hoảng loạn và ra quyết định sai.
Mỗi ngày, tôi ghi lại một mục tiêu nhỏ. Gỡ dần từng nút thắt: trả một khoản nợ, tìm một khách hàng mới, học một kỹ năng.
Không có phép màu, chỉ có từng bước chắc chắn
Tôi không thể nói rằng mọi thứ thay đổi ngay lập tức.
Phải mất gần 18 tháng, tôi mới trả xong khoản nợ đầu tiên và thêm 6 tháng nữa mới có khoản tiết kiệm đầu tiên. Nhưng chính quãng thời gian đó đã dạy tôi một bài học:
Không ai trong chúng ta cần một tấm vé đặc biệt. Chúng ta chỉ cần một tấm bản đồ rõ ràng và những công cụ đúng đắn.
Và rồi từ những bước nhỏ đó, tôi bắt đầu mở công việc riêng, một dự án nhỏ trong lĩnh vực dịch vụ. Nó không mang về triệu đô, nhưng cho tôi quyền tự do: không còn nợ, không còn phụ thuộc, và có thể chăm lo cho gia đình mà không còn ám ảnh mỗi sáng thức dậy.
Nếu bạn cũng đang ở con số âm…
Tôi không biết bạn đang ở đâu trong cuộc hành trình của mình. Có thể bạn đang ngập trong nợ, hoặc chỉ cảm thấy mắc kẹt trong một vòng xoáy không hồi kết.
Nhưng tôi biết điều này:
Bạn sẽ không thoát ra nếu cứ làm mà không có lộ trình.
Bạn sẽ bỏ lỡ cơ hội nếu không học cách nhận ra và nắm bắt nó.
Và bạn sẽ đánh mất tương lai nếu tiếp tục đi mò mẫm trong bóng tối.
Không cần những cú lội ngược dòng hoành tráng như trong phim.
Chỉ cần từng bước chắc chắn, một kế hoạch rõ ràng và những kỹ năng cần thiết, bạn sẽ dần tự xây cho mình “cái móng” vững chắc để đứng lên.
Và rồi, một ngày nào đó, bạn sẽ nhìn lại và thấy mình đã đi xa hơn rất nhiều so với những đêm trắng tính toán từng đồng lãi.