Bạn thuộc thế hệ GenZ (sinh từ 1997-2012), có mức lương cao hơn mặt bằng chung, nhưng luôn thấy tiền không đủ dùng? Bạn không đơn độc. Đây là hiện tượng phổ biến, và nguyên nhân đến từ cả áp lực tài chính lẫn tâm lý thời hiện đại. Có hẳn tên cho hiện tượng này là: HENRY: High Earner, Not Rich Yet

dịch: Người thu nhập cao nhưng chưa giàu.
Đặc điểm nhận dạng: Họ là những người trẻ (thường thuộc thế hệ Millennials hoặc Gen Z) có mức thu nhập rất cao so với mặt bằng chung, thường từ 6 con số trở lên (ví dụ: từ 200-500 triệu/năm hoặc hơn).
Nghịch lý: Dù kiếm được nhiều tiền, họ luôn có cảm giác không đủ giàu, thậm chí là "vẫn nghèo". Số dư tài khoản cuối tháng thường không nhiều, và họ không thể ngừng làm việc mà vẫn duy trì được lối sống hiện tại.
Nguyên nhân: Thu nhập cao đi kèm với lối sống đắt đỏ (lifestyle creep). "ngốn" hết số tiền họ kiếm được. Họ sống dựa vào dòng tiền (cash flow) từ lương chứ không dựa vào tài sản (assets). GenZ là thế hệ lớn lên cùng mạng xã hội. Áp lực phải sống đẹp, sống "chất" như những gì họ thấy trên TikTok, Instagram, facebook của ng khác, của bạn bè, khiến họ chi tiêu nhiều hơn vào:
Du lịch "sống ảo": Phải check-in ở resort 5* hoặc bay nước ngoài vài lần/năm.
Shopping: túi, áo hàng hiệu, giày sneaker limited... để khẳng định đẳng cấp.
Ăn uống: Nhà hàng phải a la cate, phải fine dining. hoặc ăn tối trưa nguyên tuần ở nhà hàng
Cafe: Sẵn sàng chi 100-200k cho một ly cafe tại các tiệm "view đẹp" để chụp hình cúng face.
công nghệ mới: iPhone đời mới, macbook, ipad, ra đời nào update đời đó
Nhà, xe: chưa có nhưng nhà thuê phải khu đẳng cấp, điều hòa mát rượi, ng phục vụ cúi rạp
Concert 4 triệu - 10 triệu/cặp vé cũng chơi, thậm chí kèm vé máy bay, khách sạn...
Thấy các bạn GenZ than thở "lương 20 triệu mà chẳng dư được đồng nào", tôi quay sang anh bạn – một nhà đầu tư lâu năm, người không thiếu biệt thự, nhà phố, shophouse, penthouse… và là khách Vip của các Bank và ctck. Sau một hồi im lặng, anh nhâm nhi ngụm trà, a nhìn tôi và nói:
"Vé concert 8 triệu một cặp thì... có cờ hó tao mới mua" (nhưng mày cho thì anh vẫn đi).
--------------
Nguồn: Trần Thăng Long