Cụm từ dạo này nghe được nhiều nhất là chữa lành, vốn rất xa lạ với các ông chú 80 trở về trước.
Bởi vì cũng từ này mà thời 90 2000 đó, ai muốn "chữa lành" thì người đó đang bị ghẻ.
Physically ghẻ ấy.
Tò mò quá, cái mình điều tra xem đâu là lí do lớn nhất để tìm đến "chữa lành". Chưa chính thức bởi vì chỉ là quan sát cá nhân, nhưng mình thấy phần lớn buồn và tổn thương là do sếp mắng.
![chua-lanh-1699251560.jpg](https://vietnambusinessinsider.vn/uploads/images/blog/thuanhieu/2023/11/06/chua-lanh-1699251560.jpg)
Sếp mắng có 1 nháy thôi, mà phải phi lên tận Dalat.
Quá tốn kém, và chả giải quyết được gì. Khéo còn bị nhiều nháy hơn do tốn thời gian đi chữa lành nên việc nó éo trôi.
Nên là, khi bị sếp la buồn thì cứ buồn phẫn nộ thì cứ phẫn nộ. Cho qua cái cơn buồn phẫn nộ đó thì ngồi 1 chỗ chừng 30 phút, tự mình trả lời hết các câu hỏi sau đây:
- Ổng chửi mình là cho sướng cái mồm ổng, hay do mình làm cái gì đó chưa đúng ý ổng chưa quan tâm đến chuyện đúng sai?
- Điều mình khiến cho ổng chửi đó, có 1% nào là lỗi do mình thiệt không? 1% thôi.
- Ổng chửi xong, bất chấp đúng sai, mình có nhận ra điều gì học hỏi để lần sau đừng bị ăn chửi nữa không?
- Nếu mà sau này mình có nhân viên á, nhân viên mình nó cũng như mình bây giờ vậy nè, mình có chửi nó như ổng chửi mình hăm?
- Cái điều mình làm cho ổng á, nếu ai đó làm cho mình, thì cảm giác mình sẽ thế nào?
- Cho là mình làm đúng đi, nhưng nếu mình làm không đúng ý ổng, rồi sếp ổng biết, sếp ổng chửi ổng hay chửi mình?
- Ổng có bị sếp ổng chửi không? Nếu có thì ổng có cần đi chữa lành như mình hăm?
Trả lời xong nhiêu đó thôi, kịch bản 1 là quay xe thấy thương ổng quá muốn sà vào lòng ổng nói lời yêu thương chửi em đi chửi em nữa đi. Sếp chửi nháy nào đáng nháy đó tất cả là tại em nu. Thôi để em hủy vé Dalat gì tầm này.
Kịch bản 2 là nhận ra sếp thật vô lí cái miệng sếp hỗn ghê á suốt ngày chửi em chửi em thì coi như toi, bấm next chứ em có chữa rồi, chữa nữa cũng bị nữa với thằng sếp này.
Cần quái gì chữa với chả lành.