
Người đàn ông mang tên Levi Strauss cũng đi đến miền đất hứa, nhưng không phải để đào vàng, mà là để… làm dịch vụ cho những người đào vàng. Chiếc quần Jean đầu tiên được tạo ra trong thời gian đó và được những người đào vàng thời ấy cực kỳ ưa chuộng. Cho đến bây giờ, Levi’s vẫn là thương hiệu quần Jean hàng đ.ầ.u với doanh thu hàng tỷ USD mỗi năm.
Trớ trêu thay, trong số hàng triệu những người đi đào vàng để đổi đời, cũng có hàng triệu người tay trắng ra về. Người thực sự có lời và làm gi.à.u lại là người… b.á.n quần Jean.
Ngẫm nghĩ lại, trong xã hội, không ai không mong muốn cuộc sống của mình trở nên gi.à.u có, sung túc hơn. Thậm chí người ta đổ x.ô nhau để tìm k.iếm những cơ hội làm gi.à.u… nhưng đâu là những người đang thật sự trở nên gi.à.u có?
Cách đây vài năm, gi.á vàng cứ lên rồi giảm đến chóng mặt, người ta thi nhau m.ua rồi lại b.á.n vàng… Những người có l.ãi thật sự lại là những tiệm nhận m.u.a b.á.n vàng, vì cho dù kh.á.ch h.à.ng m.ua. hay b.á.n, họ cũng có phần lời ở trong đó.
Khi bất động sản và chứng khoán làm mưa làm gió ở Việt Nam, một lần nữa những người có l.ãi thật sự lại là những “cò” bất động sản, những sàn giao dịch chứng khoán.
Tôi còn nhớ khi theo học tại trường ĐH Bách Khoa, l.ũ sinh viên chúng tôi thời đó phải cày đêm cày ngày để ra trường có tấm bằng và đi làm với mức thu nhập khởi điểm 5-7 triệu/tháng. Vậy mà những xe bánh mì, hủ tíu gõ 2 bên cổng trường mỗi tháng có l.ãi vài chục triệu từ nhu cầu ăn uống của đám sinh viên.
Thời gian gần đây, hàng hà sa số những chương trình hội thảo về thành công và làm gi.à.u được tổ chức, chi phí FREE cũng có mà vài chục triệu cũng có. Người đi học những lớp “khai sáng” này nhiều không kể. Nhưng biết bao nhiêu người học xong rồi “đâu vẫn hoàn đấy”. Người học thì chưa thấy gi.à.u đâu, nhưng người có l.ãi thật sự lại chính là những người… dạy làm gi.à.u.
Tôi đưa ra những ví dụ, không phải vì tôi thiếu thiện cảm với những điều trên. Bởi vì, bản thân tôi cũng trưởng thành từ trường lớp và những chương trình hội thảo, tôi cũng kinh doanh và đ.ầ.u tư. Tôi muốn giúp bạn có thêm cái nhìn một cách thấu đáo, đặc biệt là các bạn đang mong muốn xây dựng sự nghiệp riêng. Vậy bài học tôi rút ra ở đây là những gì?
Thứ nhất: Làm kinh doanh cần phải có tầm nhìn, để thấy được xu thế của thị trường và thời đại. Đừng chạy theo mốt, cứ thấy mọi người làm gì là nhảy vào làm, cho dù hiện tại nó đang s.inh l.ãi. Hãy tạo ra xu thế, hoặc nếu không thể thì hãy làm những gì đang là xu thế. Bởi vì mốt có thể không theo, nhưng xu thế không thể không theo. Lấy ví dụ: Thương mại điện tử, mạng xã hội là xu thế; trà chanh, mì cay là mốt.
Thứ hai: Sản phẩm đ.ộ.c đáo thôi là chưa đủ, hãy nghĩ đến độ rộng lớn của thị trường. Có bao nhiêu người thật sự cần dùng sản phẩm của bạn mỗi ngày?
Thứ ba: Hãy phục vụ để được gi.à.u có. Hàng ngày bạn đi làm để tạo ra tiền, bạn chỉ phục vụ một người đó là ông chủ của bạn. Nhưng những người phục vụ… để người khác tiêu tiền mới là những người gi.à.u thực sự. Một xe bánh mì trước trường Bách khoa hàng ngày phục vụ từ 500-1000 người, thu nhập ăn đ.ứ.t 1 người quản lý cấp cao. Vậy còn những chuỗi thức ăn nhanh, cafe,… thu nhập của họ thế nào? Nên biết:
THU NHẬP = GIÁ TRỊ * THỜI GIAN * QUY MÔ.
Hãy nhớ: “Trong cơn s.ố.t đào vàng, người làm gi.à.u lại là người b.á.n quần Jean”.
Theo Hai Nguyen