
FLC đã bị hủy tư cách công ty đại chúng, không chỉ rời khỏi bảng điện, mà dần rời khỏi trí nhớ của thị trường.
Điều thú vị là: lớp nhà đầu tư mới, đặc biệt là những người trẻ hơn, thường nhìn về FLC như một “cái bẫy” quá lộ liễu rồi tự hỏi: làm sao mà nhà đầu tư thời đó lại có thể mua nó được nhỉ?
Câu trả lời phổ biến là: vì lòng tham. Nhưng thực ra, không đơn giản như vậy.
FLC từng làm đủ “chiêu trò” tài chính đủ tinh vi để gây ấn tượng nhất là trong bối cảnh thị trường khi đó còn thiếu thông tin, còn nhà đầu tư thì chưa có đủ công cụ kiểm chứng.
Đây là một trong những bài học như thế.
Cùng lùi lại, nhìn lại báo cáo tài chính hợp nhất năm 2017 của Tập đoàn FLC.
Trong đó ghi nhận mức tăng mạnh về tổng tài sản ngắn hạn từ 9.125 tỷ VND lên 12.764 tỷ VND, tương đương tăng gần 40% chỉ trong một năm.
Nhưng thay vì dòng tiền, hàng tồn kho hoặc tài sản tài chính lành mạnh, phần lớn sự gia tăng này đến từ “phải thu về cho vay ngắn hạn” tức là tiền của công ty được chuyển ra ngoài cho các đơn vị khác vay.
Lạ lùng, công ty bất động sản lúc nào mà chẳng cần vốn mà sao lại đi cho vay ?
Chi tiết: Phải thu về cho vay ngắn hạn tăng từ 3.694 tỷ lên 5.814 tỷ đồng, tức tăng hơn 2.120 tỷ.
Có 3 cái tên hoàn toàn mới chiếm tỷ trọng lớn trong khóa vay trên đó là:
-
Công ty TNHH Đầu tư & Phát triển ACO: 737 tỷ
-
Công ty TNHH Đầu tư & Phát triển IMR: 642 tỷ
-
Công ty TNHH Đầu tư & Phát triển ELDON: 640 tỷ
Vấn đề không phải là “cho vay bao nhiêu” mà là: cho ai, khi nào, và dưới điều kiện nào?
Nếu bạn vô tình tra soát hồ sơ doanh nghiệp sẽ phát hiện ra một số chi tiết :
-
Cả 3 công ty được thành lập tháng 11/2017, tức chỉ vài tuần trước khi FLC khóa sổ tài chính cuối năm. Tức công ty vừa thành lập tháng 11 là FLC đã cho vay luôn.
-
Người đại diện pháp luật của ACO và IMR là cùng một cá nhân bà Nguyễn Thị Nga.
-
Địa chỉ đăng ký kinh doanh của ACO và ELDON trùng nhau: số 37, phố Lê Quý Đôn, Thanh Hóa
Và nếu bạn tra trên bản đồ, bạn sẽ nhận ra đó là địa chỉ của đội bóng FLC THANH HÓA
Từ đây ta có thể phác họa lại quy trình như sau:
(1) FLC (hoặc các bên liên quan) lập ra các công ty sân sau với thời gian cấp tốc, nhân sự là người mình quản lý.
(2) FLC chuyển tiền ra ngoài với danh nghĩa “cho vay”.
(3) Các công ty này dùng chính tiền vay để mua lại sản phẩm, dịch vụ, hoặc tài sản từ FLC, hoặc trả khoản góp vốn vào FLC hoặc bất cứ mục đích nào của riêng
(4) FLC có thể ghi nhận doanh thu và lợi nhuận từ các giao dịch đó dù dòng tiền thực tế không sinh ra từ hoạt động kinh doanh cốt lõi mà tiền đi một vòng tròn qua “sân sau” mà vào “cửa chính”
Trên sổ sách và trên một vài góc nhìn FLC có số liệu đẹp hơn một chút, nhưng phía sau, là những khoản phải thu ngày càng lớn, không thể kiểm soát và chắc chắn khó thu hồi.
Cre: Trương Đắc Nguyên