Hồi mới ra trường cứ nghĩ: làm vài năm lấy kinh nghiệm, tích vốn, rồi ra làm riêng, mà rồi cuốn vô guồng… sáng cắm mặt làm, tối về mệt rã, cuối tuần chỉ muốn ngủ.

neu-khong-xay-giac-mo-cua-minh-thi-som-muon-gi-cung-dang-di-xay-giac-mo-cua-nguoi-khac-1749696337.png

Thấm thoắt 5 năm, giấc mơ thì vứt lăn lóc trong đầu, lâu lâu nhớ ra thì… “thôi để bữa khác tính”.

Trong khi đó sếp mình vẫn máu hừng hực.

10h đêm vẫn còn cặm cụi làm chiến lược, chỉnh slide gọi vốn.

Hỏi ảnh: "sao anh ko nghỉ ngơi gì hết z?"

Ổng cười tỉnh queo: “mày đang xây giấc mơ cho tao đó, hông máu sao đc”, nghe xong câm nín luôn.

Tới lúc đó mới nhận ra…mình càng giỏi, càng chăm, càng chịu khó… thì càng giúp người khác đạt đc giấc mơ của họ.

Còn giấc mơ của mình á? vẫn đang nằm đâu đó giữa mấy cái “to-do list” chưa gạch xong.

Không phải ai cũng cần startup, cũng ko cần làm chủ.

Nhưng nếu từng có 1 giấc mơ nhỏ nhỏ… thì ít nhất đừng để nó chết vì lười, quen sống an toàn.

Ai đang sống trong giấc mơ của người khác giống mình hem?