3 câu chuyện điển hình mình mới bị gần đây nhất thôi, cũng thật sự là nó liên tục và gần nhau đến độ khó tin.

Mình bán kiot take away!!!
Vô chuyện nè…

Trường hợp 1. Khách hàng là một chú mặc đồ lịch sự:

Khách hàng: […] cho 2 ly trà đào 10% đường thôi.
Đưa nước xong xuôi móc túi không có tiền, xin số điện thoại zalo khách, Khách hàng cho số, nhưng bảo không có zalo. Hẹn bữa sau quay lại, nhưng chắc cũng được nửa tháng rồi…

Trường hợp 2. Chị mặc đồ bộ tới kêu 4 ly cafe nhưng sẽ ghé lấy sau, lấy trước 1 ly trà sữa.

Lại quên mang tiền. Kêu tí em chuyển khoản momo, mình xin zalo Khách hàng, nhưng thấy zalo này nó là lạ… xong chưa hết, còn mượn mình thêm 85k mua đồ ăn sáng cho chồng em, rồi tí e trả luôn. @.@ What the hell.. Dễ vậy hả chài, nghĩ sao vậy bạn. Mình biết tỏng bà này thế nào rồi, nhưng nghĩ bụng thôi cho bà luôn ly trà sữa đó đó!!

Cafe mình không có làm luôn, nếu thật sự bả quay lại thì lúc đó mình xin lỗi là xong, chứ làm sẵn sàng mà bom hàng là chớt. Ly trà sữa kia lỡ cho đá rồi thì không hồi lại được.

Trường hợp 3. Sáng sớm chưa mở hàng, có chị khách tới:

Khách hàng: Cho ly trà sữa olong!


Mình quay vô làm, ra nói chuyện giới thiệu các kiểu xong tự động bả nói: “nãy tui đưa bà 20k rồi á”. @.@
Mình móc xấp tiền thối ra vẫn còn đúng thứ tự theo mệnh giá, chưa có tờ tiền ngoại lai nào. Rồi, nghĩ bụng rồi con m* này nữa, mình cũng không muốn tranh cãi qua lại.

Mình nói: “Chị chưa đưa tiền, mà thôi được rồi chị đi đi”.

Tất cả các trường hợp trên dù mình có nghĩ gì xấu về họ nhưng mà miệng vẫn phải cười, lịch sự và nhã nhặn. Không tranh cãi hoặc to tiếng qua lại sẽ ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh cửa hàng.

Có thể là hiền, có thể ngu, mới sớm mà gặp trường hợp “khách hãm” như vầy thì nó cũng ảnh hưởng nhiều đến tâm trạng của mình lắm đấy. Nhưng nghĩ lại họ lừa lọc vài đồng bạc chả được cái gì chỉ được cái tội rước vào thân. Mất đi chút đỉnh tiền, nhưng mình nhìn ra được một con người, cũng tự nhiên cảm thấy sự khó khăn của thời cuộc khiến nhiều người trở nên tha hoá quá.

Nói gì thì nói, “Nhất quá tam”, kinh doanh nhỏ, lợi nhuận ít, không thể cứ làm từ thiện hoài được.
Rút kinh nghiệm lần sau gặp khách lạ cứ phải hỏi: “Có thối tiền không anh chị?”, thu tiền trước cái đã rồi mới tiến hành làm. Làm vậy ổn không các bác?

Mình kể câu chuyện này và còn vô vàn những chuyện nực cười không đâu vào đâu.. đọc chơi thôi mọi người!!!

Theo Ân Nguyễn