Vậy lý do của các nỗi đau này này là gì, thử liệt kê chút chơi ha! Vầy nè:

- Thấy bạn bè trang lúa ầm ầm mở quán xá, cái tự nhiên muốn, thích Kinh doanh ngành Dịch vụ trải nghiệm khách hàng này, vậy là lao ra làm mà trong khi chẳng hiểu cái quái gì về Bản chất lẫn Bản sắc của nó.

- Ai cũng nói cái ngành này dễ kiếm tiền lắm, một vốn bốn lời lận mà, chơi thôi. Mà khó gì đâu, cần gì thì cứ lên Google mà search, toàn là hàng miễn phí... chất lượng cao, từ tư vấn mở quán miễn phí nè, công thức pha chế / nấu ăn miễn phí nè, tài liệu quản lý /quản trị miễn phí nè.. túm cái váy lại là miễn phí bát ngát.
- Chán cái cảnh ngày 8 tiếng mài cái mông nơi công sở, với những công việc nhàm chán luôn lặp đi lặp lại, nhứt là cứ phải gồng mình tỏ ra hòa thuận với đồng nghiệp, vui vẻ với thằng Sếp, nhưng đêm về ám ảnh cả trong giấc mơ. Nên thôi, nghỉ mọe nó cho phẻ đầu, ra mở cái quán kinh doanh vừa để kiếm tiền, vừa có niềm vui, vừa được làm chủ. Ngon mà!!!

- Thấy đám bạn, đứa thì làm chủ Công ty to vật, đứa làm chủ cái Shop thời trang bự chảng, đứa thì start-up được lên Shark tank... Vậy thì sao mình không mở một cái nhà hàng lộng lẫy, một cái quán cafe to nhứt vùng. Biết đâu vài tháng cái nhà hàng, cái quán cafe của nổi tiếng, thì tất nhiên mình cũng phải nổi tiếng như tụi nó chớ!
- Từ nhỏ tới lớn, đam mê nấu nướng, mỗi khi có dịp trổ tài thì gia đình, bạn bè ai cũng khen nức nở, ai cũng hỏi cùng một câu: " mài nấu ngon vại sao không mở quán?", " mở quán đi, mài thắng chắc", " mài mở đi tụi tao tới ăn mỗi ngày"...
- Chán cái cảnh nhảy việc, vì trăm ngàn lý do nhưng chung một đáp án, đó là đi làm ở đâu cũng không thấy hợp, không tìm thấy niềm vui, làm cực khổ mà bị thằng Quản lý chửi riết, nên ghét nghỉ, mà chắc tại mình không có cái số... làm mướn, nên thôi mở cái gì đó kinh doanh để làm chủ cho nó nhàn...
- Sau bao nhiêu năm tháng lăn lộn ở thương trường, đánh đâu thắng đó, tiền bạc rủng rỉnh thì đã tới lúc mình nên mở cái quán, cái nhà hàng hay cái gì đó để vừa có chỗ tiếp khách khứa, đối tác, bạn bè..., vừa gia tăng tài sản và biết đâu thời gian ngắn lại nổi tiếng thì sao!!!
- Cái tên mình đi đâu ai cũng biết, vì cái doanh nghiệp của mình thuộc loại đa ngành, ngành nào cũng có, mà thiếu mỗi cái ngành này, nên tiền sẵn, nhân viên sẵn, bạn bè sẵn, khách hàng sẵn... mắc gì không mở một cái thật hoành tráng để đời!!!

Và có tới ti tỉ cái lý do... ngớ ngẩn đại loại như vậy, để đến một ngày nhận ra cái nỗi đau kinh khủng.

Khi mở ra rồi, gạo nấu thành cơm rồi nhưng mà là cơm chẳng ra cơm, cháo chẳng giống cháo, giờ làm sao đây? Vừa làm vừa học hả? Học từ cái sai để làm cho đúng hả? Tiếp tục sửa hả? Thất bại làm lại thành công hả? Tiếp tục rút kinh nghiệm hả? Lăn lê bò toài mò mẫm tìm giải pháp hả? MƠ HẢ???

☆ Thêm một nhóm đau khổ này nữa chớ. Biết đám nào hem? Đám người nhà, người thân á! Cái nhóm này nó khổ trăm bề luôn, biết tại sao hem? Là tại vì khi anh - chị - cô - chú - cậu - dì - ông sếp - bà chủ... quyết định mở cái quán, cái nhà hàng thì đột nhiên cái đám này được chỉ định làm... giám đốc, làm quản lý, làm kế toán, làm bla bla. Dù tụi nó méo có miếng kinh nghiệm lẫn chuyên môn nào, thứ duy nhứt tụi nó có là do đám chủ kia... tin tưởng mà thôi. Để rồi tụi nó được phát cho cái áo rộng thùng thình để khoát vô tấm thân gầy gò, khổ chưa!
......................................................................
Còn nỗi đau nào nữa hem, liệt kê chơi mấy bạn😁