vietnambusinessinsider-1634825758.jpg

Mỗi lần lão nói lên sự thật về đất nước cờ hoa thì thể nào cũng có một còm nói ngược lại, nghi vấn, phản bác, chê bai. Lão thiết tưởng cũng nên duyệt lại những gì Mỹ đóng góp cho thế giới để liệu có thể hoá giải hồi sinh những bộ óc bấy lâu đã hoá thạch chăng? Nếu không có Mỹ, thế giới sẽ ra sao? Chúng ta sẽ xem qua một số việc làm tiêu biểu của Mỹ để biết được họ xứng đáng ngồi ở ngôi vị bang chủ võ lâm không?

Nếu không có Mỹ, thế chiến lần thứ hai sẽ phải viết lại. Ngày 11 tháng 3 năm 1941, quốc hội Mỹ thông qua điều luật “Lend-Lease Program” mục đích là viện trợ các nước của phe đồng minh vũ khí và nhu yếu phẩm cho chiến tranh chống lại quân phát xít. Qua đấy khiến Mỹ từ một nước trung lập nghiêng hẳn sang một nước chống chủ nghĩa phát xít. Ban đầu điều luật chỉ tính đến viện trợ cho Anh quốc để chống lại Đức, sau đó mở rộng ra viện trợ cho cả Liên Xô, Trung Quốc và các đồng minh khác. Từ năm 1941 cho đến năm 1945, tổng cộng Mỹ đã chi ra 760 tỷ Đô La theo thời giá hiện nay. Song song với chiến sự xẩy ra, các nước được viện trợ tăng lên đến hơn 30 nước, ngoài hai nước được viện trợ nhiều nhất là Anh và Liên Xô, Trung Quốc cũng nằm trong danh sách được hưởng lợi nhiều nhất. Mỹ trở thành binh công xưởng của thế giới, đồng thời là nguồn viện trợ vật chất chiến lược chủ yếu cho thế giới trong công cuộc chống phát xít. Hàng hoá viện trợ hơn một nửa là quân nhu phẩm bao gồm đạn dược, súng ống, xe tăng, thiết giáp, chiến hạm, máy bay chiến đấu. Máy móc công nghiệp, nguyên liệu, chất đốt chiếm 25%, thực phẩm chiếm 14%. Khâu vận chuyển do các thương thuyền của Mỹ phụ trách, trong quá trình thường xuyên bị phi cơ và tàu ngầm của Đức tấn công, có đến 9300 thuyền viên Mỹ vùi xác dưới Đại Tây Dương, tỉ lệ còn cao hơn con số lính Mỹ bị hy sinh trên mặt trận trong đệ nhị thế chiến.

Ngày 11 tháng 6 năm 1938, Mỹ tiến hành cấm vận Nhật Bản, khuyến cáo các công ty Mỹ không bán cho Nhật những thiết bị và phụ kiện máy bay để kháng nghị Nhật oanh tạc vào dân thường. Ngày 24 tháng 7 năm 1941, Tổng Thống Mỹ Franklin D. Roosevelt ra lệnh đóng băng tài sản của Nhật gửi tại Mỹ, cắt đứt quan hệ thương mại với Nhật, sau đó đến tháng 8 thì bắt đầu hoàn toàn cấm vận. Trước đó vào tháng 4 năm 1941, Tổng Thống Roosevelt ký sắc lệnh cho phép lực lượng dự bị lục quân, hải quân lục chiến, không quân Mỹ được gia nhập quân đội hàng không chí nguyện quân sang giúp Trung Quốc tác chiến. Mỹ cho thành lập đội quân hàng không mang tên “ Phi Hổ Đội” đương đầu với không quân Nhật từ đó phá vỡ được thế bị động trên không của Trung Quốc với máy bay Nhật. Mỹ còn viện trợ rất nhiều nhu yếu phẩm cho Trung Quốc trong cuộc khánh chiến chống phát xít Nhật, từ đó dẫn đến Nhật quyết định đánh úp trận Trân Châu cảng kết quả là Đế quốc Nhật Bản giành thắng lợi trong hai đợt tấn công, sau đó Hoa Kỳ chính thức tuyên chiến với Nhật Bản. Đức Quốc xã và Phát xít Ý theo lời kêu gọi của phát xít Nhật tuyên chiến với Hoa Kỳ.

Sự viên trợ của Mỹ là yếu tố chủ yếu để Trung Quốc chiến thắng Nhật Bản. Trong suốt cuộc chiến, Mỹ cho Trung Quốc vay đến 6.7 tỉ Đô La. Thông qua con đường không vận từ Assam (là một bang nằm ở vùng Đông Bắc Ấn Độ) vượt qua dãy Himalaya, Mỹ vận chuyển đến tay quân đội Trung Quốc 65 vạn tấn nhu yếu phẩm chiến lược, cung cấp cho Trung Quốc đủ để trang bị 36 sư đoàn bộ binh, 18 binh đoàn pháo, 17 binh đoàn xe hơi và 5 đặc chủng công binh đoàn. Trong kế hoạch này, Mỹ tổn thất 468 máy bay, bình quân mỗi tháng mất 13 chiếc, hy sinh và mất tích 1579 phi công và quân lính.

Sự viện trợ của Mỹ cho Liên Xô là nguyên tố để Liên Xô chiến thắng quân Đức. Trong thế chiến thứ hai, Mỹ viện trợ Liên Xô khoảng 160 tỷ Đô La theo thời giá hiện nay. Viện trợ 260 vạn tấn dầu lửa, 409,500 xe ô tô, và nhiều lương thực thực phẩm bảo đảm cho sự sinh tồn của Liên Xô. Mỹ viện trợ đến 65 vạn tấn đường ray tầu hỏa cho liên quân, hơn một nửa đường tầu của Liên Xô là dùng đường ray của Mỹ cung cấp. Mỹ viện trợ Liên Xô 27 vạn tấn thép mạ kẽm có thể sản xuất được 70,000 máy bay với số nguyên liệu này. Ngoài ra vô số dây điện thoại, dây cáp đáy biển, máy vô tuyến điện, ra đa, và 15,481 máy bay. Từ năm 1942-1942, đa số chiến đấu cơ tiên tiến của Liên Xô là do Anh, Mỹ cung cấp. Không có Mỹ hết mình chi viện ở hàng tuyến Bắc Cực, Liên Xô đã sớm bị tiêu diệt bởi quân phát xít Đức. Cũng như nếu không có hai quả bom nguyên tử của Mỹ, Trung Quốc hiện nay vẫn đang nằm dưới sự thống trị của Nhật. Không có Mỹ, chắc chắn Ukraina đã bị Nga nuốt chửng sau khi thâu tóm Krym.

Nước Mỹ thuộc châu nào? | Cẩm nang cần biết khi du lịch Mỹ

Không có Mỹ, vũ khí hạt nhân sẽ lan truyền rộng rãi, địa cầu có thể đã tiêu tan từ lâu. Mỹ là nước đưa ra chiến lược phản đối khuếch trương hạt nhân (Counter-Proliferation) và chính sách khuếch tán hạt nhân (Non-Proliferation). Mỹ kiểm soát và cương quyết bắt các nước phải tuân thủ, đặc biệt là đề phòng nghiêm cấm Nhật Bản nghiên cứu phát triển hạt nhân. Nhật Bản có thể chế tạo bom hạt nhân rất dễ dàng bởi họ đã nắm được kỹ thuật ước tính mỗi năm có thể sản xuất ra 10,000 trái bom hạt nhân. Nếu một nước có dã tâm như Nhật mà có vũ khí hạt nhân, châu Á và thế giới sẽ rơi vào hoàn cảnh nào? Mỹ còn giám sát chặt chẽ Triều Tiên, kiên quyết phản đối Iran nghiên cứu phát triển hạt nhân, đốc thúc Hàn quốc từ bỏ kế hoạch hạt nhân, nghiêm ngặt quản chế nguyên liệu hạt nhân rơi vào tay phần tử quá khích...không có Mỹ, thế giới sẽ có biết bao nhiêu nước có vũ khí hạt nhân, chiến tranh hạt nhân rất có thể bùng phát, trái đất sẽ đi tiêu từ lâu như trên đây đã nhắc.

Không có Mỹ sẽ không có Liên Hiệp Quốc và các tổ chức nhân đạo quốc tế. Châu Phi có lẽ đã chết đói nhe răng và dân da đen, thậm chí dân da vàng ta đang làm nô lệ cho dân da trắng. Không có Mỹ không có tự do dân chủ, không ai biết con người lại có quyền bình đẳng, có lẽ rồi chúng ta phải chịu khốn khổ bị thống trị bởi một chính thể độc tài, cường quyền khác.

Đúng vậy, không có Mỹ, nhiều nơi trên thế giới phải sống dưới chế độ độc tài và khủng bố. Trong vòng 10 năm kể từ khi bức tường Berlin sụp đổ, Mỹ đã tiến hành những chiến dịch quân sự như Panama (1989), Iraq (1991), Somalia (1992), Haiti (1994), Bosnia (1995), Iraq lần thứ hai (1998) và Kosovo (1999). Tất cả đều nhằm mục đích bảo vệ trật tự thế giới, lật đổ các chế độ độc tài và cường quyền chuyên đàn áp nhân dân. Không có sức mạnh kinh tế, chính trị và quân sự của Mỹ, sẽ không có trật tự thế giới. Thử suy ra mà xem, chỉ vài thằng hàng xóm thôi mà thằng đéo nào cũng đòi làm tổ trưởng. Không có một thằng mạnh hơn chúng thì nói ai nghe?

Không có Mỹ sẽ không có thương mại toàn cầu. Không có Mỹ, không có trật tự tiền tệ. Mọi lưu thông hàng hoá và thanh khoản sẽ gặp khó khăn. Không có Mỹ sẽ không có khoa học kỹ thuật tiên tiến như ngày nay, không điện thoại di động, Internet, không có các trò chơi giải trí độc đáo mang tính văn hoá nghệ thuật toàn cầu, không có các môn thể thao tầm cỡ, không sản sinh ra các siêu sao của show biz và thể thao khiến cả thế giới phải mê mệt.

Không có Mỹ, không phận quốc tế sẽ bị loạn xì ngầu, chẳng ai dám đi máy bay bởi sợ bị bắn rụng. Hải tặc sẽ hoành hành trên biển rồi tranh giành đánh bắt cá, làm ô nhiễm môi trường biển, không có mọi công ước quốc tế giám sát đường không, đường biển. Bất kể một đoàn thể, một tổ chức to nhỏ nào đều phải có người đứng đầu, nếu không sẽ hỗn loạn như ong vỡ tổ. Nếu Mỹ thôi không làm cảnh sát thế giới và tuyên bố trung lập, Nga thể nào cũng sẽ chìa bàn tay lông lá ra bóp chết Nhật Bản thậm chí các nước ở phe Bắc Đại Tây Dương. Trung Đông sẽ loạn như nồi lẩu, các phe phái tôn giáo sẽ đấm đá nhau vô tội vạ. Châu Phi càng loạn hơn bởi thổ phỉ mọc lên như nấm, chúng chia nhau chiếm lĩnh sơn đầu chặn đường thu tiền mãi lộ. Lúc ấy mượn cớ tự vệ, một cuộc thi nhau có vũ khí hạt nhân bùng phát, không kể Triều Tiên, cả Nhật, Hàn, Ai Cập, Iran, Indonésia, Malaysia, thậm chí Việt Nam đều thử bom nguyên tử.

Thế giới ngày nay có hai xu hướng chính. Một là đại quốc Trung Hoa cường quyền kéo theo Nga hoàng có thực lực quân sự. Dã tâm và hành động của hai nước này ngày một bành trướng rõ rệt. Ngoài ra là thế giới dân chủ do Mỹ cầm đầu. Thể chế này được duy trì từ năm 1945 trở về cho đến nay thì niềm tin, ý chí và năng lực ngày càng suy thoái, khiến hai xu hướng đang tiếp cận gần nhau, dã tâm và dục vọng thay đổi trật tự hiện hành của thế giới từ phía Nga và Trung Quốc ngày càng lộ rõ. Nếu như Mỹ co vào trong nước, thực hiện chủ nghĩa bảo thủ chỉ ưu tiên chú trọng trong nước, không đếm xỉa đến động thái thế giới. Như vậy rất có thể thế giới rơi vào một sự sụp đổ về trật tự, một sự hỗn loạn vô chính phủ sẽ hiển hiện.Lịch sử sẽ bị trả giá của sự thoái bước. Bất kể về sinh mệnh, tài sản, tự do hay hy vọng đều sẽ lùi dần vào bóng đêm kinh hoàng.

Các bạn được hưởng một cuộc sống toàn cầu ngày nay, được chém ngang chém ngửa trên Facebook hôm nay, ân huệ đến từ nước Mỹ vĩ đại, mọi sự liên quan đến quyền sống, quyền làm người đều xuất phát từ Mỹ, bởi không có người đi trước vạch ra một chân lý, một xu hướng, thì vĩnh viễn loài người chỉ biết đêm đen, chỉ biết dã man, cá lớn nuốt cá bé, mạnh thằng nào thằng ấy sống. Không có Mỹ giúp đỡ sẽ không có Liên Xô, Trung Quốc như đã tồn tại và lịch sử sẽ phải viết lại. Chúng ta vẫn sẽ đang sống dưới chế độ thực dân của phát xít Nhật hoặc Pháp, vẫn làm nô lệ chứ sướng gì đâu. Mỹ đem cho cộng đồng thế giới nhiều lợi ích và tất nhiên là họ chiếm phần hơn, bởi họ bỏ công sức vốn liếng vào đó. Tất nhiên họ có bá đạo gây nên một số sai lầm này nọ, nhưng xét đến cùng thì vẫn nhẹ tay hơn Hitler giết dân Do Thái, phát xít Nhật giết dân Trung Quốc. Không có họ có lẽ còn nhiều kẻ giết người man rợ khác xuất hiện, suy ra thì hơi kinh tởm. Nói một cách hơi quá rằng, có một thằng đại lưu manh cầm đầu còn hơn là “quần Long vô chủ”, thằng nào cũng lưu manh, rồi bảo không thằng nào nghe, cướp bóc, hãm hiếp, đốt nhà, cướp của xẩy ra khắp nơi...

NABE: Kinh tế Mỹ sẽ trải qua thời kỳ suy thoái tồi tệ nhất trong hơn 70  năm, thâm hụt ngân sách kỷ lục

Tóm tắt lại cống hiến của Hoa Kỳ có bốn điểm chủ yếu.

Sự trỗi dậy của Hoa Kỳ dựa vào công nghệ. Trong lịch sử thế giới có 3 cuộc cách mạng công nghiệp ảnh hưởng đến nguồn sống, trừ cuộc cách mạng động cơ hơi nước đầu tiên, 2 cuộc cách mạng còn lại đều có sự tham gia trực tiếp từ Mỹ, thậm chí họ còn là người khởi xướng và phổ cập hai cuộc cách mạng công nghiệp này. Về cơ bản đã định hình cho bộ mặt thế giới của chúng ta ngày nay, đó là điện khí và Internet. Không thể phủ nhận rằng Hoa Kỳ là một đất nước đầy sáng tạo, và sự sáng tạo của họ có thể thay đổi luật chơi trên toàn thế giới. Về công nghệ, cần phải nói rằng họ vẫn đang dẫn đầu thế giới.

Sau đó là ảnh hưởng của nước Mỹ đến chính trường thế giới, khi mới thành lập, nước Mỹ giống như một đất nước hổ lốn, khi đó hầu hết các nước trên thế giới vẫn theo chế độ quân chủ phong kiến, nhưng nước Mỹ đi đầu trong việc thành lập nền cộng hòa đầu tiên trong lịch sử nhân loại. Điều này đã tạo ra một định hướng nhất định cho những thay đổi ở nhiều quốc gia sau này. Bất kể cách tiếp cận của Hoa Kỳ là đúng hay sai, họ được coi là những người tiên phong trong việc cải cách hệ thống chính trị của thế giới.

Đóng góp thứ ba của Hoa Kỳ đối với thế giới là những kinh nghiệm thành công trong các mô hình kinh tế hiện đại rất đáng học hỏi. Những kinh nghiệm này đã được các nước trên thế giới học tập và vận hành như dây chuyền lắp ráp nhà máy và sản xuất tiêu chuẩn hóa, siêu thị kho hàng của họ và các chính sách tài chính hiện đại và các mô hình quản lý doanh nghiệp tiên tiến…

Thứ tự như đã tường thuật ở trên, Hoa Kỳ đã có những đóng góp đáng kể trong việc duy trì hòa bình thế giới. Về sau, trong công cuộc chống khủng bố quốc tế và phòng chống phổ biến vũ khí hạt nhân, Hoa Kỳ, với tư cách đứng đầu thế giới, đã thực hiện một cách khách quan với vai trò độc nhất của mình. Nói công bằng một chút, Mỹ là người đốt lửa cũng là người dập lửa. Nhưng khách quan mà nói thì họ dập lửa nhiều hơn đốt lửa. Bằng không thì tình hình trên thế giới càng hỗn loạn.

Bốn điểm trên không cần bàn cãi, ngoài ra Hoa Kỳ chắc chắn cũng có một số đóng góp về văn hóa và giáo dục, nhưng bốn điểm này là giá trị nhất.

Chỉ có một đất nước tự do với một chế độ ưu việt, và sức mạnh siêu cường mới có thể đảm bảo cho thế giới hoà bình. Ông nào ghét Mỹ thì cứ ghét, chửi thì cứ chửi, nhưng sự thật là sự thật, lịch sử đã ghi nhận một chân lý rằng: Không có Mỹ, thiên hạ đại loạn!

Tác giả: Peter Pho