Năm 2012, tôi và bạn hợp tác quyết định cùng nhau đăng ký thành lập công ty, điều kiện là tôi sở hữu 51% cổ phần, cô ấy sở hữu 49%, tôi dùng tên của chồng đăng ký với cô ấy. Mãi đến năm nay, tôi mới phát hiện ra tỷ lệ cổ phần giữa tôi và cô ấy là 50:50. Tôi rất tức giận vì cô ấy đã giấu tôi thay đổi điều khoản hợp đồng, thất hứa và phụ lòng tín nhiệm của tôi. Tôi tìm cô ấy nói cho ra lẽ, nhưng cô ấy lại trả lời như thế này:

Thứ nhất, giữa chúng tôi không có thỏa thuận nào như vậy, cô ấy không thừa nhận.

Thứ hai, nếu tôi thực sự quan tâm đến cổ phần, thì thời điểm đó nên cùng đi đăng ký với cô ấy.

Thứ ba, cô ấy cảm thấy tôi rất đáng thương, nhiều năm sống vất vả, rất đau lòng cho tôi.

Thứ tư, cô ấy nói rằng ham muốn kiểm soát của tôi quá mạnh, những người ở bên tôi đều cảm thấy không thoải mái, tôi ly hôn là vì quá áp đặt.

huu-dung-va-huu-tinh-dau-moi-la-moi-quan-he-tao-nen-kinh-doanh-thanh-cong-1731078042.jpg

Thứ năm, cô ấy chưa bao giờ so đo với tôi, nhưng tôi lại cứ luôn so đo với cô ấy, cô ấy rất đau lòng.

Được rồi, vấn đề bạn quan tâm ở đây chính là sự phản bội. Bởi đơn giản, công ty là lợi ích kinh tế còn bạn bè là lợi ích tình cảm, không thể nào đánh đồng hai mối quan hệ này và cũng không thể nào đặt nó ngang hàng nhau.

Ly hôn là chuyện của tôi, không hề liên quan đến việc tôi sống áp đặt, có thể tôi áp đặt trong cuộc sống gia đình nhưng tôi không áp đặt trong công việc công ty. Sự thật rằng, bạn tôi đã không giữ chữ tín trong việc cân đối cổ phần.

Có thể 1% không đáng là bao nhiêu, con số ít ỏi nhưng gây nên sự mất lòng tin nơi chính tôi. Tôi công nhận cô ấy là bạn thân tri kỷ của tôi, nhưng hiểu về cô ấy thì tôi không. Hình như tôi đang lợi dụng việc quản lý tốt của cô ấy nhiều hơn là bạn bè, một bên thì tôi không muốn từ bỏ cô ấy vì doanh thu của cô ấy mang đến cho công ty chiếm tỷ lệ 40%, một con số không nhỏ, nhưng một bên tôi lại hận cô ấy vì nhân phẩm, tại sao mang chuyện cá nhân đời tư của tôi để xen vào công việc.

Thiết nghĩ chúng ta thực sự cần xem lại định nghĩa của hai từ “Hữu dụng” và “Hữu tình”. Đây là ranh giới giữa “hữu dụng” và “hữu tình”, bạn cần phải làm cho ranh giới trở nên rõ ràng hơn, giống như việc bạn không nói chuyện riêng tư của mình cho người thợ lắp điều hòa vậy. Điều hòa thì hữu dụng, nhưng anh ta không có tình cảm với bạn. Tương tự, người cộng tác này rất hữu ích với bạn, nhưng cô ấy không phải người mà bạn có thể giao phó chuyện riêng tư của mình.

Nếu như tôi nói trên đây cảm giác sẽ vô lý, nhưng ngẫm lại mới thấy, bạn bè tốt thực sự cũng không đáng tin, bạn giao phó mọi chuyện của mình, kể ra thì bạn là người thiệt, dân gian vẫn thường nói vạ ở cái miệng, không có gì sai.

Mình hợp nhau, thế nhưng không phải là một, chúng ta vẫn là hai cá thể hoàn toàn độc lập, vậy nên tôi nghĩ nếu tôi rơi vào trường hợp giống bạn, tôi sẽ vạch rõ ranh giới, thà mất lòng một lần còn hơn khó nhìn sau mà sống.

Công ty là lĩnh vực mà trách nhiệm, quyền lực và lợi ích phải được phân định rõ ràng, nếu không thì bạn sẽ gánh lấy hậu quả tương ứng, cho nên nếu không nói về phản bội thì luận điểm của bạn không thể thành lập. Công ty là một phạm vi, gia đình là một phạm vi khác, dùng chuyện gia đình để làm bằng chứng cho chuyện công ty là xuyên phạm vi.

“Hữu dụng” và “hữu tình” đúng lúc bạn mới là người kinh doanh thành công.

www.facebook.com/photo/?fbid