Giá cả của một loại hàng hoá được xác định bởi cung và cầu trên thị trường. Mức giá cân bằng là ở điểm lượng cung bằng đúng lượng cầu.
Giá cao nhất mà người mua chấp nhận trả là bằng với lợi ích (độ thoả dụng) mà họ nhận được. Giá bên bán chấp nhận bán tối thiểu phải bằng chi phí thực tế phát sinh cộng với mức lợi nhuận theo yêu cầu hoặc trừ đi mức lỗ tối đa mà họ có thể chấp nhận trong trường hợp cần cắt lỗ.
Vì lợi ích của mình, chủ sở hữu các bất động sản (cả lớn và nhỏ) biết rõ nhất khi nào cần bán các tài sản của mình và giá bao nhiêu. Họ không cần lời khuyên hay sự thúc giục của bất kỳ ai cả, đặc biệt là việc giảm hay tăng giá các sản phẩm.
Trục trặc của thị trường bất động sản ở Việt Nam chủ yếu là do sự không duy lý, tâm lý số đông cộng với thông tin không đầy đủ. Nói cách khác tư duy và cách hành xử phi thị trường của nhà nước và đại chúng là những nguyên nhân quan trọng làm cho thị trường kém lành mạnh hơn.
Giải pháp hợp lý đối với đại chúng là cần duy lý và xét đoán cẩn thận khi đưa ra các quyết định của riêng mình, chứ không phải là kêu gọi các công ty bất động sản giảm giá và bị chi phối bởi các thuyết âm mưu.
Đối với nhà nước, nên dựa vào những nguyên lý cơ bản và nhìn nhận sự vận hành của thị trường nhằm đưa ta những chính sách sao cho thị trường vận hành ngày một hoàn hảo hơn với sân chơi bình đẳng.
Tóm lại, thị trường bất động sản nói riêng, các thị trường khác nói chung chỉ vận hành trơn tru khi tư duy thị trường là trung tâm trong các hoạt động giao dịch, cách nhìn nhận của công chúng và việc hoạch định chính sách của nhà nước.
Nguồn: TS Huỳnh Thế Du