
Đợt rồi tui đi 1 nước châu Phi (xin được giấu tên), tối tối tui ghé 1 nhà hàng Tàu ăn cơm. Ăn tới ngày thứ 3 thì ông chủ tới mời ly trà bắt chuyện. Tui thấy ở đây không an toàn, tỷ lệ tội phạm với lòng tham trong XH rất cao, phải "lại quả cho sai nha" khá nhiều, kiếm 10 đồng bị lấy mất hết 9 đồng, ông sao không dọn đi chỗ khác. Ổng nói, vẫn còn được 1 đồng. Người ta nhìn 9 đồng bị mất, tức tối rồi bất mãn bỏ cuộc, ngộ thì thấy 1 đồng còn lại trong túi. Ngày xưa, cha ông ngộ, mang tơ lụa gốm sứ từ phương Đông sang phương Tây, trên đường đi về, đủ thứ cướp bóc, người thương nhân phải chấp nhận đánh đổi hết. Lòng tham con người sao tránh được. Nhưng bọn tham không có cướp sạch hay giết chết. Vì khi thương nhân thấy hết lợi thì không đi nữa, không làm nữa. Tất cả móm sọm.
Người Hoa cổ đại tạo con đường tơ lụa sang tận Ai Cập và châu Âu, qua bao sa mạc, núi lớn, sông sâu. Trên đường thiên lý, không ít thương nhân đã phải bỏ mình, những bài học đánh đổi về lợi ích với người bản địa, với trộm cướp....những bí quyết mà họ chỉ truyền lại cho người trong gia tộc.
Thường ở 1 xã hội, tỷ lệ người có đầu óc lanh lợi hoạt bát vui vẻ thích nghi cao, tức nhóm phù hợp thương mại dịch vụ, chiếm cỡ 10-20%/dân số. Người không thuộc nhóm trên thì nên chọn sản xuất công nghiệp, sản xuất nông nghiệp. Quốc gia đông dân thì phải chú trọng phát triển công nghiệp chứ toàn dân không thể làm thương mại dịch vụ mà giàu lên được, vì 80-90% dân số không có khiếu trên. Trên thế giới, thuần thương mại dịch vụ mà giàu có thì chỉ có Hongkong, Singapore, Panama, UAE, Monaco....(dân ít, lanh, nói tiếng Anh tốt, vị trí địa lý ngã ba đường), ngay cả Thuỵ Sĩ, số 1 thế giới về dịch vụ ngân hàng thì họ cũng chú tâm sản xuất, đặc biệt là đồng hồ và dược phẩm dù đất đai toàn núi đồi, không giáp biển và dân số rất ít ỏi.
Ai ngại giao tiếp, thích nghi kém, bảo thủ, cái tôi lớn, ăn uống khó, ngủ khó, sợ ma, đầu óc nhỏ vặt, thiếu kiên nhẫn, yêu đương chỗ làm việc,...thì hoàn toàn không làm được thương mại dịch vụ. Vì nó trông có vẻ đơn giản, dễ làm, nhàn thân hơn các lĩnh vực khác (nên nhiều người chọn làm nghề buôn bán dịch vụ cho khoẻ) nhưng đại đa số không lên đỉnh, mãi mãi là tiểu thương be bé quọc quạch qua ngày, kiếm dăm ba đồng rồi già rồi chết, vô danh vì không giúp được ai. Chỉ vài người từ sạp nhỏ mà trở thành nhà buôn lớn, thương nhân, thương gia hay nhà doanh nghiệp, vì họ thiếu (1), (2) và (3). Ba tố chất quan trọng.
2. Bạch Thái Bưởi vốn là con nông dân nghèo họ Đỗ, khi được một nhà buôn lớn họ Bạch nhận làm con nuôi mới đổi thành họ Bạch, vì có tư chất tốt mà người cha nuôi đã truyền cho ông tuyệt chiêu. 100 năm trước, Bạch Thái Bưởi đã có doanh nghiệp tới 2500 nhân viên, tàu thuyền vận tải khắp thế giới, nước Việt trước đó chưa từng có 1 người như thế. Người như Bạch Thái Bưởi là vô cùng hiếm. Đầu tiên là phải có tư chất (1), sau đó là ý chí (2) và cơ hội (3). Hãy tìm đọc thêm, tốt cho tư duy.
3. Có nhóm về tập KD buôn bán làm ăn, sẽ mở trong 3 tháng, đãi cát tìm vàng. Vàng thì sẽ có vị trí ở tiệm vàng hoặc đeo lên người, cát thì cũng có vị trí của nó ở sông ở biển. Trong 3 tháng đó, các bạn sẽ được tập kinh doanh buôn bán để bung năng lực tiềm tàng trong người ra. Ai làm được thì bật lên, có tiền. Ai làm không được thì coi như không có 3 tố chất.