Tôi mở quán cà phê nhỏ ở trung tâm thành phố, không quá sang trọng, cũng chẳng quá bình dân. Quán có wifi mạnh, vài ổ cắm điện, không gian yên tĩnh đủ để dân freelancer, sinh viên, dân sáng tạo ghé qua làm việc, học tập mỗi ngày.
Và rồi, có những vị khách khiến tôi vừa biết ơn, vừa... hoang mang.
Khách đến uống cà phê. Nhưng cà phê chỉ là phụ, ổ điện mới là chính.
Tôi từng chứng kiến một bạn mang laptop, tablet, điện thoại (2 cái), tai nghe bluetooth mà tất cả đều… sắp hết pin. Có người còn đem theo... ổ chia điện 4 đầu, tự nhiên như ở nhà, cắm từ bàn này nối dây sang bàn kia. Một nhóm 3 người, dùng hết 6 ổ cắm và gần như chiếm luôn cả bức tường điện duy nhất của khu vực đó.
Tôi không phản đối khách làm việc tại quán. Ngược lại, tôi rất vui vì quán mình đủ dễ chịu để bạn ngồi lâu. Nhưng đôi khi tôi tự hỏi: liệu tôi đang kinh doanh cà phê, hay cho thuê điện và wifi miễn phí?

Chúng tôi hiểu bạn cần sạc, nhưng cũng mong bạn hiểu: điện - wifi - mặt bằng… không tự dưng mà có.
Tiền điện tăng vọt mỗi tháng. Ổ cắm sau một thời gian hoạt động hết công suất cũng xuống cấp nhanh hơn. Chúng tôi không tính thêm tiền sạc điện. Cũng không giới hạn giờ ngồi như nhiều quán khác. Nhưng khi bạn gọi một ly cà phê 39.000 đồng và ngồi 5 tiếng, dùng hết công suất wifi, điện, không gian, rồi ra về thì...
Chúng tôi muốn phục vụ, chứ không muốn bị “tận dụng”.!
Làm chủ quán cà phê giống như làm người chủ nhà. Mình sẵn sàng đón bạn đến, sẵn sàng nhường chỗ thoải mái nhất, để bạn sáng tạo, làm việc, học bài, trốn nắng, trốn buồn. Nhưng nếu bạn đến và chỉ xem nơi này như “trạm sạc miễn phí”, thì mối quan hệ giữa khách và quán trở nên rất mong manh.
=====================================
Giải pháp của tôi là (mong bạn sẽ hiểu):
Tôi không dán bảng “Không được sạc điện”. Tôi cũng không giới hạn thời gian ngồi. Nhưng nếu bạn mang nhiều thiết bị đến, hãy:
- Hỏi một câu trước khi cắm: “Anh/chị ơi em sạc thêm cái này được không ạ?”
- Gọi thêm nước nếu bạn ngồi lâu hơn 2-3 tiếng.
- Không kéo dây điện vắt ngang lối đi hay chen chúc ở khu vực ổ cắm duy nhất.
- Và nhớ: ổ điện không phải quyền lợi mặc định, mà là tiện ích được hỗ trợ có điều kiện.
Tôi không trách, chỉ mong khách ý thức.
Một quán cà phê tồn tại không chỉ nhờ hương vị, mà còn nhờ sự tử tế từ cả hai phía. Chúng tôi phục vụ bằng sự chu đáo. Bạn ở lại bằng sự tinh tế.
Và rồi, nơi đây sẽ không chỉ là quán mà là “chốn” mà ai cũng muốn quay lại. Bạn nghĩ vậy không?