Theo luật thời phong kiến TQ áp dụng hơn 1000 năm trước, hoàng thân quốc thích nếu có vi phạm pháp luật thì chỉ có triều đình mới được xử.
Trong khi bên Mỹ, tòa án của một đơn vị hành chính tương đương cấp tỉnh đang xử tội một cựu tổng thống, người này cũng đang tranh cử chức vụ tổng thống nhiệm kỳ đến.
Nhiều luật lệ, qui tắc quản lý xã hội, sách lược quân sự, chiến lược kinh doanh... thời phong kiến của TQ, vẫn còn được nhiều nơi áp dụng.
Có nơi áp dụng giống y chang. Vào nơi ấy có cảm giác mình đang quay lại lịch sử ngàn năm trước, tưởng tượng mình đang sống trong phim lịch sử TQ.
Từ cách tổ chức bộ máy, đội ngũ, cách tin dùng người, cách vận hành, cách đối xử với nhau ... cho đến các sách lược đối nội, đối ngoại đều áp dụng theo TQ thời xa xưa.
Trong khi đó, xã hội TQ từ khi mở cửa đến bây giờ đã khác xưa rất nhiều. Họ cử người đi ra ngoài để học hỏi và áp dụng những tinh hoa khoa học công nghệ và quản lý xã hội của các nước tiên tiến.
Cái gọi là tinh hoa quản trị mang bản sắc TQ mà một số doanh nhân thành đạt TQ đã viết thành sách mà tôi đã có cơ hội đọc qua, chỉ là sự kết hợp tinh hoa thế giới vào điều kiện của TQ. Những ví dụ mà họ đưa vào sách đều đến từ Mỹ, Anh, Pháp, Đức ... Tức là họ học từ tinh hoa thế giới để thay đổi mình.
TQ chỉ giữ lại những cái tốt và mạnh dạn thay thế, xóa bỏ những thừ đã lạc hậu, không còn phù hợp.
Mặt khác, không cần dùng đến vũ lực, TQ vẫn có thể làm cho một số nước khác bị lạc hậu, khi tin và áp dụng một cách mù quáng những thứ đã lạc hậu đến ngàn năm của TQ, qua những phim ảnh, sản phẩm văn hóa phẩm lạc hậu của họ.
Tôi gọi cái này là quyền lực mềm của TQ.
Không chỉ thời 2000 năm trước các thủ lĩnh của TQ mới sử dụng những Chu Du, Khổng Minh ... để thống trị thiên hạ, mà cả thời nay thì vẫn dựa vào những Chu Du, Khổng Minh... của thời nay để giúp họ phát triển và vươn lên vị trí thống trị ở một số ngành khoa học, công nghệ.
Vai trò của Khổng Minh ngày xưa được thể hiện rõ qua việc Lưu Bị một thủ lĩnh được cho là có lý tưởng, có đức, có nhiều tướng tài, nhưng đánh đâu thua đó, không một mét đất để cắm dùi.
Chỉ từ khi có được Khổng Minh, và Lưu Bị mạnh dạn giao quyền cho Khổng Minh thì mọi việc mới khác đi.
Nếu không dám sử dụng người tài như Khổng Minh thì Lưu Bị đã không thể vượt qua được những thời điểm nguy kịch, để có được những thành tích vang dội như vậy.
Lịch sử TQ cũng chỉ ra ở đâu mà vua chúa là người nhỏ tuổi, chưa đủ bản lĩnh, tầm nhìn và kiến thức hạn hẹp, thì ở đó sẽ xảy ra tranh giành thao túng quyền lực, xã hội suy đồi, nơi đó ắt bị nước khác thôn tính, trở thành chư hầu của nước khác.