Mỹ “bòn rút” 250 USD mỗi du khách: Chiêu mới siết nhập cư hay cách kiếm tiền kín đáo?
Trong một động thái gây chấn động dư luận quốc tế, chính quyền Tổng thống Donald Trump vừa âm thầm “cài cắm” một khoản phí mới mang tên “phí bảo đảm thị thực” – 250 USD – áp dụng bắt buộc với mọi công dân nước ngoài muốn đặt chân vào Mỹ theo diện không định cư. Điều đáng nói, đây không phải là khoản phí hoàn toàn minh bạch – mà giống một loại “tiền ký quỹ” trá hình, đi kèm với hàng loạt rối rắm về hoàn trả và quy trình xử lý.
Đóng tiền để... có thể không được hoàn lại
Theo luật mới có tên khá mỹ miều “To và Đẹp”, khoản phí 250 USD được áp dụng cho tất cả hồ sơ xin visa du lịch, công tác, du học. Người xin visa sẽ chỉ phải đóng sau khi được cấp thị thực, tuy nhiên cơ hội được hoàn lại gần như bằng 0, trừ khi người sở hữu visa rời Mỹ đúng hạn và không làm việc trái phép – và ngay cả khi đáp ứng, cách lấy lại tiền vẫn là một “bí ẩn chưa lời giải”.
Luật sư Steven A. Brown (Houston) cảnh báo thẳng: “Đừng trông đợi gì cả. Hãy coi đó là tiền mất. Nếu được hoàn thì coi như bạn trúng số”. Trong khi đó, Văn phòng Ngân sách Quốc hội Mỹ (CBO) thẳng thừng dự báo: Chính phủ sẽ “ẵm” gần 29 tỷ USD từ chính sách này trong 10 năm tới, vì hầu hết du khách không đủ điều kiện – hoặc không thể lấy lại tiền do thủ tục quá rườm rà.
Chính phủ Mỹ vừa siết visa, vừa… cắt quảng bá du lịch
Thêm mỉa mai: Chính sách thu phí được tung ra ngay trước thời điểm Mỹ cần khách quốc tế hơn bao giờ hết – khi sắp tổ chức các sự kiện trọng đại như 250 năm Quốc khánh và World Cup 2026.
Thế nhưng, thay vì trải thảm đỏ, Mỹ lại cắt giảm ngân sách của Brand USA – cơ quan quảng bá du lịch quốc gia – từ 100 triệu xuống còn 20 triệu USD, khiến nỗ lực thu hút du khách quốc tế càng trở nên chông chênh. Chủ tịch Brand USA, ông Fred Dixon, buộc phải thốt lên: “Chúng tôi đang làm hết sức với nguồn lực ít ỏi còn lại”.
Thậm chí, gần một nửa ban lãnh đạo của Brand USA đã bị sa thải, gây sốc trong giới du lịch toàn cầu. Điều này tạo nên một nghịch lý lạ đời: Muốn khách quốc tế đến nhưng lại vừa làm họ nản lòng, vừa cắt giảm công cụ tiếp thị quốc gia.
“Chiêu bài” để siết chặt người nhập cư?
Mặc dù chỉ 1–2% du khách ở lại quá hạn trong giai đoạn 2016–2022, chính quyền Mỹ vẫn khăng khăng rằng khoản phí mới là cần thiết để tăng tính “liêm chính” trong hệ thống visa. Nhưng thực tế, con số của CBO cho thấy: 42% người ở lại bất hợp pháp từng nhập cảnh hợp pháp, khiến giới chức lấy cớ để “trấn an dư luận”, đồng thời tạo ra một nguồn thu khổng lồ trong tên gọi “phí đảm bảo”.
Về mặt pháp lý, chính quyền Mỹ đang giao trách nhiệm thu phí cho Bộ An ninh Nội địa – đơn vị không trực tiếp xử lý hồ sơ thị thực, tạo ra một “mê trận hành chính” đầy mâu thuẫn giữa các cơ quan liên bang. “Ai chịu trách nhiệm? Ai hoàn tiền? Bao giờ hoàn? Không ai có câu trả lời rõ ràng”, một người phát ngôn ẩn danh cho biết.
Ai là người thiệt thòi nhất?
Không ai khác ngoài du khách và sinh viên quốc tế – nhóm đối tượng vốn đã phải xoay sở với hàng đống chi phí làm hồ sơ, vé máy bay, bảo hiểm. Giờ đây, thêm 250 USD phí bảo đảm (cộng 24 USD phí mẫu đơn I-94), mỗi lần đặt chân vào Mỹ lại trở thành một “canh bạc tài chính”.
Đối với các quốc gia đang phát triển, đây là rào cản khổng lồ, khiến không ít người phải từ bỏ ước mơ học tập hoặc khám phá nước Mỹ. Và nếu quy trình hoàn tiền không rõ ràng, khoản phí này sẽ chẳng khác nào một cú “chặt chém toàn cầu” được hợp pháp hóa.
Kết luận: Mỹ đang gửi đi thông điệp gì?
Phía sau khoản phí thị thực tưởng chừng đơn giản là cả một chiến lược đầy tính toán của nước Mỹ: siết nhập cư, kiếm tiền từ du khách, và không thực sự sẵn sàng cho dòng chảy quốc tế. Thay vì mở rộng cánh cửa, Mỹ đang dựng lên rào cản tài chính tinh vi, có thể làm thay đổi cục diện du lịch toàn cầu.
Phí bảo đảm thị thực – một cái tên đẹp cho một khoản thu có thể sẽ không bao giờ được hoàn.