Tại sao lên càng leo lên cao, hiểu ngày càng nhiều, càng già hơn, người ta càng ít giao tiếp đám đông, ít phát biểu, ít phán xét hơn, ít xen vào chuyện thứ 3 bên ngoài.
Mà chỉ tập trung vào bên trong bản thân, "nhóm vòng tròn" của mình, đôi lúc ngẫm sao mình " hèn " dần đi ko còn chính kiến trước sự việc ngoài XH.
Trước đây mình cũng rất bố đời ỷ có 1 chút follow, dẫn dắt 1 số cộng đồng vài chục vài trăm ngàn mem, bài ngàn like nên hay viết nhiều content " thể hiện bản thân ". Giờ thật ra cũng vậy nhưng hèn hơn nhiều ko dám đưa ra công kích trực tiếp ai, có khịa thì cũng nói phong lông. :)))
Mình ngộ ra những chân lý đúng với cá nhân mình:
- Khi bạn nhỏ yếu ko đủ địa vị quyền lực tiền lực thì những tiếng than vãn của bạn chỉ thể hiện sự bất lực của bản thân.
- Công bằng là thứ xa xỉ ở bất cứ quốc gia nào, thể chế nào, muốn có công bằng cho bản thân thù hãy nổ lực ở vị trí có thể đạt lấy.
- Quyết định của giới cầm quyền hiển nhiên ưu tiên phục vụ nhóm lợi ích lớn chung & DN lớn. 1 quyết sách, 1 điều lệ trong 1 nghị định ( ví dụ nghị định 15 cho mảng tpcn sẽ làm bay màu >50% nhãn hiện hành trên thị trường trong 18 tháng tới; hay quyết định xe điện phổ cập 2030, các rule thuế mới...) sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống, kế sinh nhai, túi tiền của 1 đám đông. Và sẽ kéo 1 ít cá thể, nhóm bức tốc trở thành 1 thế lực vượt trội .
==> Có thể bạn thấy ko công bằng, ko hợp lý với bạn nhưng nếu bạn ở vai trò ra quyết định, phải quản trị dẫn dắt 1 đám đông lớn đi về tương lai thì bạn cũng phải chọn cách làm quyết liệt, mạnh mẽ như vậy thì mới thành công được. Có câu nói 9 người 10 ý làm sao để 9 người 1 ý thì chỉ có thể là đưa 1 người quyết định chính.
- Kẻ thắng cuối cùng không hẵn là kẻ lớn nhất, thành công nhất, doanh số to nhất mà thường là kẻ còn sống sau cơn bão lớn. Đó là kẻ THÍCH NGHI được với những con sóng lớn, những thay đổi từ môi trường, thời cuộc bên ngoài ( chính sách, luật, marketing, xu hướng, khách hàng...)
- Cơ hội bức tốc vượt lên đám đông chỉ có trong khủng hoảng, thay đổi chứ thời cuộc bình thường thì ko có nhiêu.
------
Vậy nên lâu lắm rồi mình ko còn muốn ra ngoài, than vãn, lên tiếng gì nữa mà mình chọn cách :
- Chấp nhận mình nhỏ yếu là nguyên tội.
- Chấp nhận sự thật thời cuộc sẽ thay đổi. Chấp nhận những con sóng lớn sắp va vào mặt.
- Tìm cách thích nghi, tìm cách tồn tại => tìm cơ hội trong khó khăn.
Dĩ nhiên lâu lâu vẫn ngứa mồm khịa phong long tấu hài chút chơi :))))