[Thần bài (Poker Master)]

Phương Tây chơi và nghiện cả Poker và Cờ Vua (Chess Game). Chơi Cờ Vua (chess game ) giỏi tựa như học gạo (book smart) vì mọi thứ bày sẵn, như việc anh học miết thì sẽ lên thạc sĩ, rồi tiến sĩ. Còn chơi Pocker tựa như "học phủi" (street smart) là học từ trường đời, cái này do nhiều thứ tích hợp lại, bản năng, va chạm, kinh nghiệm tích lũy và chả có sách vở nào dạy hay học được ở đâu cả. 

Thường một ông chơi Poker, nhưng mình nhìn qua lăng kính Cờ Vua (vì không chơi, không hiểu Poker) nên nghe rất buồn cười. Và trường hợp đã chơi Poker rồi thì nhìn cờ tướng rất khác, rất nhàm chán. Poker và cờ vua là hai đấu trường trí tuệ nổi bật, nhưng các bậc thầy của chúng thể hiện những đặc trưng hoàn toàn khác biệt do bản chất riêng của mỗi trò chơi.

Dưới đây là sự phân tích một số điểm khác biệt trong chơi Poker và cờ tướng sẽ giúp ta phần nào nhận diện rõ hơn đối tác, cũng như đối thủ, cả trong kinh doanh lẫn chính trị.

img-7326-1741835281.jpeg
 

1. THÔNG TIN KHÔNG HOÀN HẢO VS. (ĐỐI NGHỊCH VỚI) THÔNG TIN HOÀN HẢO

Bậc thầy poker hoạt động trong môi trường thông tin không hoàn hảo, không biết bài đối thủ và phải dựa vào phán đoán, quan sát hành vi. Ví dụ, tại WSOP 2005, Daniel Negreanu nhận ra đối thủ ngập ngừng khi đặt cược, đoán rằng người này có bài yếu và tăng cược mạnh, buộc đối thủ bỏ bài dù anh chỉ có bài cao.

Ngược lại, cờ vua cung cấp thông tin hoàn hảo, khi tất cả nước đi đều rõ ràng trên bàn. Trong trận đấu năm 1997 với Deep Blue, Garry Kasparov dựa vào phân tích logic mà không cần đoán ý định đối thủ.

Poker đòi hỏi trực giác và ứng biến, trong khi cờ vua tập trung vào tư duy chiến lược và phân tích vị trí.

2. TÂM LÝ VÀ BLUFFING VS. LOGIC VÀ CHIẾN THUẬT

Trong poker, bluffing (cược láo) là kỹ thuật quan trọng để thao túng đối thủ. Phil Ivey, tại Aussie Millions 2014, đặt cược mạnh dù có bài yếu, khiến đối thủ bỏ bài vì tin rằng anh có bài mạnh hơn.

Ngược lại, bậc thầy cờ vua không dựa vào tâm lý mà vào chiến thuật thuần túy. Trong trận chung kết thế giới 2018, Magnus Carlsen sử dụng Sicilian Defense để kiểm soát bàn cờ, buộc Fabiano Caruana vào thế phòng thủ.

Poker là trò chơi tâm lý và thao túng đối thủ, trong khi cờ vua là trận chiến của tư duy chiến thuật và tính toán chính xác.

3. QUẢN LÝ RỦI RO VÀ XÁC SUẤT VS. TỐI ƯU HÓA VỊ TRÍ

Poker là trò chơi của rủi ro, nơi người chơi phải tính toán xác suất thắng thua. Vanessa Selbst, tại PokerStars Caribbean Adventure 2013, cược lớn với bài trung bình dựa trên pot odds, ép đối thủ bỏ bài để tối ưu hóa lợi ích.

Trong cờ vua, Anatoly Karpov kiểm soát trận đấu năm 1978 bằng cách chiếm giữ trung tâm bàn cờ, giảm thiểu rủi ro thay vì chấp nhận cược may rủi như poker.

Poker đòi hỏi cân nhắc rủi ro và điều chỉnh linh hoạt, trong khi cờ vua tập trung vào xây dựng lợi thế ổn định qua từng nước đi.

4. TÍNH NGẪU NHIÊN VÀ MAY MẮN VS. KIỂM SOÁT TUYỆT ĐỐI

Poker có yếu tố may mắn, nơi ngay cả người chơi nghiệp dư như Chris Moneymaker cũng có thể thắng WSOP 2003 nhờ bài chung mang lại lợi thế bất ngờ.

Trong khi đó, cờ vua không có may mắn; người giỏi hơn gần như luôn thắng. Vishwanathan Anand giành chức vô địch thế giới năm 2007 nhờ sự chuẩn bị khai cuộc kỹ lưỡng và không bị ảnh hưởng bởi vận may.

Poker là trò chơi của kỹ năng kết hợp với may rủi, trong khi cờ vua là đấu trường của trí tuệ thuần túy.

5. TÍNH LINH HOẠT VÀ THÍCH NGHI VS. KẾ HOẠCH DÀI HẠN CỐ ĐỊNH

Poker đòi hỏi sự thích nghi liên tục. Doyle Brunson, tại WSOP 1976, thay đổi chiến thuật giữa trận để tận dụng điểm yếu tâm lý của đối thủ.

Cờ vua, ngược lại, yêu cầu kiên định với kế hoạch dài hạn. Bobby Fischer, trong trận đấu năm 1972 với Boris Spassky, sử dụng Queen’s Gambit, kiên trì thực hiện chiến lược để kiểm soát bàn cờ và giành chiến thắng.

Poker đòi hỏi khả năng ứng biến nhanh, trong khi cờ vua là cuộc chơi của sự kiên trì và tính toán chiến lược dài hạn.