Trận thua 0-5 quá đậm trước kẻ thù truyền kiếp ngay trên sân nhà là một thảm hoạ. Và người chịu trách nhiệm đương nhiên là huấn luyện viên - nhà lãnh đạo của đội bóng. Bên cạnh đó, đội trưởng Maguire (người chơi kém nhất) và Ronaldo (ngôi sao lớn nhất, kẻ tạo rắc rối) cũng là những tội đồ không thể chối bỏ.

247397166-10158547418517861-704108818597755001-n-1635131046.jpg
Trận thua 0-5 trước kẻ thù truyền kiếp Liverpool ngay trên sân nhà là một thảm hoạ


Solsa vừa là tội đồ nhưng ông đồng thời cũng là nạn nhân. Ông không thể thoát khỏi ảnh hưởng của người thầy nhiều kinh nghiệm của mình - người đã góp phần kết thúc hợp đồng của những huấn luyện viên cá tính, gai góc, không nghe lời bằng những ảnh hưởng bên ngoài sân cỏ và sau hậu trường. Những Van Gal, Morinho có ai tệ chăng? Kinh nghiệm và chuyên môn của họ đã được chứng minh với hàng chục bộ sưu tập thành tích khắp các giải đấu và đội bóng tên tuổi. Tại sao họ phải ra đi? ”Không hợp với phong cách của đội bóng”. À, mà phong cách của đội bóng là gì? Những gì mà Ferguson đã xây dựng suốt mấy chục năm trước đó.

MU đã từng cố gắng duy trì phong cách ấy bằng những lựa chọn của Ferguson như Moyes (đồng hương) hay Giggs (học trò cưng). Nhưng những người ấy, một cách thẳng thắn, chưa bao giờ đủ tầm chuyên môn và kinh nghiệm cho những đấu trường mà MU xứng đáng năm nào cũng nên vào ít nhất là đến tứ kết như Champions League. MU chỉ như một bóng mờ, và việc những huấn luyện viên hạng hai hay tập sự ấy trụ lại được ở MU có lẽ chỉ nhờ sự ủng hộ của “bố già” đằng sau lưng.

Nhưng sự ủng hộ ấy cũng không thể đủ mạnh để che đậy thành tích bết bát, áp lực của cổ động viên và kết quả tài chính của đội bóng. Thay đổi khi lựa chọn các HLV hàng đầu là cần thiết và phù hợp. Nhưng dĩ nhiên, khi chọn lãnh đạo mới thì phải thực sự trao quyền, trao sự ủng hộ và đủ sự kiên nhẫn. Cũng không thể bắt những HLV ấy phải chơi theo phong cách của HLV cũ, vốn rất đáng kính ở đấy, nhưng chưa hẳn là thành tích cá nhân đã cao hơn họ.

Tiếc là với cá tính quá mạnh mẽ như vậy nên khi đội bóng bắt đầu gặp một vài khó khăn, vốn luôn có trong bất kỳ giai đoạn cầm quyền của bất kỳ HLV nào, kể cả Ferguson trước đây tại MU, họ đã bị thay ngay. Bên cạnh sự thiếu kiên nhẫn của khán giả (luôn muốn hơn) là sự hai mặt của truyền thông Anh (để bán được báo) và có lẽ là sự không ủng hộ của Sir Alex.

Nên mới đến lượt Solsa, một huấn luyện viên tập sự của một CLB hạng hai tại một giải đấu hạng bốn ở Châu Âu (tương đương Việt Nam).

Khi là cầu thủ, Solsa là một cầu thủ tuyệt vời, dù chỉ được đá dự bị. Cả trong và ngoài sân cỏ. Ngoan ngoãn, trung thành, dễ thương, tuân thủ và tập trung. Nên kết quả là những bàn thắng hay vai trò hết mấu chốt mỗi khi được thay vào sân.

Thế khi người như vậy được giao làm huấn luyện viên một nơi toàn ngôi sao như MU thì việc gì sẽ xảy ra?

Không trị được cầu thủ, ông sẽ phải xoay xở và thoả hiệp. Mà như vậy thì không có uy, nói cầu thủ không nghe, và không thực sự triển khai được ý tưởng chiến thuật vào các trận đấu.

Hãy nhớ lại (tôi không xem tất cả các trận mà chỉ xem một số trận cầu lớn), MU thắng nhờ sự xuất sắc cá nhân và những phút toả sáng của cá nhân các cầu thủ hơn là tính tổ chức và sự vượt trội chiến thuật từ huấn luyện viên.

Dĩ nhiên, Solsa là một người thông minh và cực kỳ kiên trì. Hãy nghĩ đi, một người có thể kiên nhẫn ngồi mòn quần trên băng ghế dự bị 20-30 mươi trận mà vẫn dễ thương tươi cười để rồi loé sáng rực rỡ mỗi khi được thay vào sân thì có thể không kiên trì hay không thông minh hay không! Ông đã bắt đầu từng bước xây được dàn khung và đội bóng mà mình muốn, dù có hơi chậm một chút.

Tôi cho rằng dàn khung năm rồi là khá ổn, chắc và có thể dùng được cho 4-5 năm tới. Với một số sự bổ sung phù hợp thì chắc hẳn sẽ đủ sức cạnh tranh thực sự cho nhiều danh hiệu danh giá.

Thế nhưng Ronaldo đã phá bỏ tất cả! Sự xuất hiện của anh đã tàn phá sự cân bằng, sự hài hoà và sự ăn ý cả trên sân cỏ lẫn trong phòng thay đồ. Lâu lắm rồi mới có một cầu thủ lớn hơn đội bóng và lớn hơn huấn luyện viên ở Nhà hát của những ước mơ. Anh đá theo kiểu anh muốn. Anh bắt huấn luyện viên và cả đội bóng xoay quanh mình. Cho dù anh đá hay hay không!

Việc gì đến thì cũng đã xảy đến. Ban đầu mọi việc còn có thể chấp nhận được nên những trận ra mắt của anh khá ổn. Nhưng càng về sau, đồng đội càng không thể chịu nổi. Nhất là khi sự suy tôn của truyền thông lại trở thành vết dao khắc sâu vào lòng họ.

Cầu thủ lật kèo. Hãy xem lại cách họ đá trong những trận gần đây. Vừa đủ để không bị thay ra. Nhưng không bao giờ là hết sức, là máu lửa. Ít nhất là ở những vị trí chủ chốt và bản lề.

HLV có chỉ đạo họ cũng không nghe. Hoặc khẩu phục nhưng tâm không phục. Ổng có thể thay được cả đội bóng sao?

Và đó là lý do mà trong một vài trận sau này Solsa phải nhắc nhở hay dự định để cho Ronaldo đá dự bị. Như một sự thỏa hiệp với tập thể cầu thủ.

Nhưng cô nàng vùng vẫy ngúng ngẩy. Và chắc là có thêm mách lẻo, gây áp lực nên cuối cùng Solsa lại phải nhượng bộ.

Nóc nhà mà thế thì lật cho rồi chứ để làm gì.

Trận cầu hôm qua là trận cầu quyết định để lật huấn luyện viên. Và tôi cho rằng họ đã thành công!

Bây giờ, chỉ có hai lựa chọn cho các ông chủ của MU. Hoặc đổi bằng một huấn luyện viên thực sự thuyết phục. Hoặc trả phòng thay đồ lại cho Solsa và để ông bổ sung cầu thủ, bố trí chiến thuật và đội hình theo hướng của mình.

Dù là lựa chọn nào thì cũng nên triệt tiêu bớt ảnh hưởng của Sir Alex Ferguson. Một người vừa giỏi, vừa trung thành, vừa đáng kính nhưng không phải lúc nào cũng phù hợp với ta.

Còn thay Ronaldo thì đã quá rõ rồi. Chắc không cần phải nói nữa. Công nhận đầu mùa bóng này Man city làm động tác giả trên thị trường chuyển nhượng quá tuyệt 

Nếu là tôi, tôi sẽ ủng hộ tuyệt đối Solsa và cho anh đến hết mùa bóng sau để chứng minh. Thay đổi xoành xoạch không phải là cách để xây dựng đế chế.

THU HOẠCH:

1. Bạn đã chuẩn bị gì cho thành công của người kế nhiệm của mình tại doanh nghiệp hay phòng ban?

2. Bạn thực sự cần gì hơn từ người kế nhiệm: (a) duy trì cách thức và những giá trị mà mình theo đuổi kể cả khi không đạt kết quả, hay (b) đạt được kết quả tích cực chấp nhận phải hy sinh hay điều chỉnh cách thức hay giá trị

3. Bạn có đã từng thực sự rút lui khỏi một nơi (tổ chức, doanh nghiệp, phòng ban) và để nó được tự vận hành hay chưa? Hay luôn phải thò tay “hỗ trợ một chút”?

4. Bạn đã chọn gì trong điều hành: kiên định nguyên tắc cho những mục tiêu lâu dài hay thoả hiệp để có kết quả trước mắt trước?

5. Có hay không những ngôi sao được ưu ái trong tổ chức của bạn? Theo bạn, những người khác liệu có thực sự vui khi thấy điều đó?

P/s: bình luận của một người không chuyên bóng đá, chủ yếu nhìn từ góc độ phát triển lãnh đạo

Tác giả: Trần Bằng Việt - CEO tại Dong A Solutions