Nhiều người than thở vì họ mãi không thành công, mãi vô dụng, không giàu có, nhưng họ không cố gắng, mà chỉ dành thời gian nuôi nỗi sợ hãi, chìm đắm trong nó. Nhiều người sống có ước mơ nhưng lại không dám thực hiện nó, họ sợ A, họ sợ B, sợ EFGH... Bạn xem, nỗi sợ của bạn trong ước mơ đó chiếm đa số mất rồi.

Tôi có ước mơ.. Nhưng, tôi sợ...?

Hôm qua một bạn đã inbox hỏi tôi về nỗi sợ hãi của anh ấy, anh ấy ước mơ được trở thành người này người kia, nhưng anh sợ rằng anh làm không tốt, anh sợ áp lực, anh sợ ước mơ đó quá khó khăn để thực hiện.

Anh nói rằng anh muốn dứt ra khỏi công việc hành chính 8 tiếng mỗi ngày để mở một tiệm tạp hóa đặc biệt, tự kinh doanh các mặt hàng healthy. Nhưng anh sợ không ai mua.

Anh mỗi ngày đều tìm tôi để tâm sự rằng công việc văn phòng ấy mà, nó khiến anh chán nản, anh không phải là anh khi làm những công việc theo một mô típ sẵn có của ông sếp nào đó. Anh muốn tự mình sáng tạo, tự mình vùng vẫy tạo ra những sản phẩm của riêng anh.

Anh có ước mơ, anh có lập định sẵn hình ảnh mà anh mong muốn, anh có tài chính rất sẵn sàng. Nhưng anh không thử, anh chỉ gặm nhấm nỗi sợ đó và đã trì hoãn kế hoạch đó suốt 3 năm nay. 3 năm là con số quá đáng tiếc khi ngày càng nhiều cá nhân, doanh nghiệp triển khai mô hình sản phẩm healthy, lành mạnh đúng không?

Ngẫm lại con số đó, nếu anh vượt qua được nỗi sợ đó, anh dám thử, thì có thể lắm bây giờ doanh nghiệp của anh đã rất vững mạnh và tiên phong rồi, chứ không phải là một người đàn ông có ước mơ đang tiếc nuối, chần chừ như hiện tại. Anh muốn có câu trả lời, anh phải tự mình giải đáp nó.

Tôi muốn thành công, nhưng tôi lười quá

Nhiều người than thở vì họ mãi không thành công, mãi vô dụng, không giàu có, nhưng họ không cố gắng, mà chỉ dành thời gian nuôi nỗi sợ hãi, chìm đắm trong nó. Nhiều người sống có ước mơ nhưng lại không dám thực hiện nó, họ sợ A, họ sợ B,.. Bạn xem, nỗi sợ của bạn trong ước mơ đó chiếm đa số mất rồi.

Tự nhìn lại xem, bao giờ thế giới mới biết đến bạn, hay chỉ bạn suốt ngày nhìn thấy bản thân vô dụng cùng nỗi sợ chết tiệt kia?

Cuộc đời bạn sẽ mãi chỉ là một vòng luẩn quẩn, khi bạn chạy quanh sự vô dụng của chính mình - thứ mà bạn cũng nhìn ra, chắc chắn người khác cũng nhận ra. Bạn nhanh chóng phát hiện được sự kém cỏi của bạn, và rồi bạn nuôi nó, phát triển nó thành một dạng kém cỏi bậc cao hơn. Bạn trì hoãn, chần chừ, bạn vô kỷ luật. Bạn không thay đổi mà ngày càng đi sâu hơn vào thất bại.

Đi làm công ty, bạn vẫn thức khuya cày cuốc những bộ phim, những thứ linh tinh trên mạng xã hội, lúc đuối hết chịu nổi mới thôi. Thức giấc quen thuộc với một chiếc đồng hồ báo thức, bạn lại tắt đi, ngủ tiếp, cho rằng ngủ thêm chút nữa - cũng không sao, muộn chút - cũng không sao, thậm chí nhắn sếp vài dòng "em bị cảm đuối quá sếp ơi chắc em nghỉ hôm nay sếp nhé" - cũng không sao. Bạn tự đưa mình vào lối sống quá vội vàng, giữa một xã hội vốn dĩ đã vội vàng sẵn có. Một người như bạn sẽ thành công ư, liệu chính bạn có tự hào công nhận không? Bạn có mạnh dạn nghĩ đến không khi bạn vô trách nhiệm với chính mình, ảnh hưởng đến người khác như thế?

Tự nhìn lại xem, ở tuổi của bạn, người khác đã làm được những gì?

Người ta nói chiến thắng vang dội nhất là chiến thắng chính mình, điều đó thật đúng mà. Khi bạn quản lý được chính mình, bạn cho bản thân sự thoải mái tiếp nhận mọi vấn đề, nỗi sợ hãi biến mất.

Muốn có câu trả lời:

  • Vứt bỏ nỗi sợ đi, và thực hiện!
  • Vứt bỏ trì hoãn đi, và thực hiện!
  • Vứt bỏ lười biếng đi, và thực hiện!

Stella - Vietnam Business Insider

*Copy vui lòng dẫn nguồn bạn nhé!