Cục Hàng không đang xem xét hai kịch bản “phân chia vai vế” của sân bay quốc tế Long Thành (LTIA) và sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất (TIA) của Tổng công ty Cảng hàng không Việt Nam (ACV). Mà báo cáo của ACV lại dựa trên phân tích của Liên danh sân bay Incheon (IAC), gồm Tập đoàn Cảng hàng không quốc tế Incheon (IIAC) của Hàn Quốc và Công ty Cổ phần dịch vụ tư vấn PMI của Việt Nam.

t3-tsn-1754968844.jpg
 

Phương án 1: Long Thành phục vụ toàn bộ 100% khách quốc tế. Năng lực của LTIA là 19 triệu lượt khách mỗi năm, cùng khoảng 1,5 triệu khách nội địa phục vụ nhu cầu kết nối trung chuyển. Lúc này, TIA khai thác các đường bay nội địa với khoảng 29,5 triệu lượt khách mỗi năm.

Nói chung IAC nói phương án 1 có nhiều ưu điểm và chỉ một nhược điểm duy nhất - nhưng không kém phần quan trọng. Đó là hành khách tại TP.HCM đi các chuyến bay quốc tế chặng ngắn có thể cảm thấy bất tiện hơn do phải di chuyển một quãng đường xa hơn so với khi đi từ Tân Sơn Nhất.

Phương án 2: Long Thành nhận 80% khách quốc tế, Tân Sơn Nhất “chia ngọt sẻ bùi” 20% còn lại. LTIA đảm nhận các tuyến bay quốc tế đường dài, với lượng hành khách trên 15 triệu lượt mỗi năm (giai đoạn đầu của sân bay mới là 25 triệu lượt khách, đến giai đoạn ba là 100 triệu). Tân Sơn Nhất “ôm trọn” gần 30 triệu lượt khách nội địa và khoảng hơn 4 triệu lượt khách bay quốc tế các chặng ngắn dưới 1.000 km.

Nói chung thì quá nhiều bất lợi, nên mọi thứ sẽ quay về phương án 1.

Tức là từ cuối năm nay, bạn sẽ bay quốc tế, chặng ngăn ngắn đến tầm trung hay dài miên man từ LTIA, với khả năng là 100% rồi. Tức là thêm chữ L trước chữ TIA để thành LTIA.

Khổ là thoát ra đống bùi nhùi kẹt cứng của thành phố, rồi đến Long Thành nhanh thì 1 tiếng rưỡi, kẹt xe thì 5-6 tiếng. Cộng thêm 3 tiếng đi sớm trước chuyến bay là coi như mất nửa ngày.

Lờ Tia hay Tia thì cái nào cũng lợi, nhưng mà răng…