“Tiền không phải là tất cả.”
“Quan trọng là đam mê.”
“Làm vì tiền thì không bền.”

Chúng ta nghe những câu này ở khắp mọi nơi. Trong các buổi chia sẻ định hướng nghề nghiệp. Trên mạng xã hội. Trong lời khuyên từ những người đi trước.

Và rồi ai cũng sợ mình sẽ bị đánh giá là “thực dụng” nếu nói: “Tôi đi làm vì tiền.”


Tiền không xấu. Từ chối nói về tiền mới nguy hiểm.

Sự thật là: rất nhiều người đi làm vì tiền, nhưng lại không dám nói ra.
Họ nói về “cơ hội phát triển”, “môi trường học hỏi”, “được làm điều mình yêu thích”... như những lớp vỏ bọc đẹp đẽ, vì sợ nói thật lòng sẽ bị xem là không có lý tưởng.

Nhưng bạn không thể đóng tiền điện, mua gạo hay trả học phí bằng đam mê.
Bạn cũng không thể chữa bệnh cho mẹ hay đưa con đi học thêm chỉ bằng lòng biết ơn công ty.

Tiền là phần cơ bản - thiết yếu - tử tế nhất trong bất kỳ mối quan hệ lao động nào.
Không nói về tiền hoặc né tránh việc đối thoại sòng phẳng về tiền chính là một trong những lý do khiến nhiều người đi làm mà không dám đòi quyền lợi, làm thêm giờ không lương, chịu đựng môi trường độc hại chỉ vì “thôi, miễn có việc là mừng rồi”.

di-lam-vi-tien-thi-co-gi-sai-hay-vi-chung-ta-da-lo-coi-tien-la-thu-khong-nen-nhac-den-noi-cong-so-1754465253.jpg

Đi làm vì tiền không hề xấu. Nhưng chỉ làm vì tiền thì dễ mất phương hướng.

Tiền là động lực. Nhưng nếu bạn chỉ nhìn bảng lương, bạn sẽ rất dễ bị cuốn vào cuộc đua so sánh, chán nản, hoang mang.
Mỗi tháng nhận lương rồi lại thấy thiếu, rồi lại tiếp tục làm việc chỉ để mong tăng vài triệu, điều đó khiến bạn trở thành người “bị tiền dẫn đường”, chứ không phải người làm chủ được hành trình kiếm tiền của mình.

Hãy đi làm vì tiền nhưng là đồng tiền đến từ giá trị bạn tạo ra, từ năng lực bạn xây dựng, từ sự trưởng thành mỗi ngày.
Đó là lúc tiền không chỉ là con số, mà là phần thưởng của cả một quá trình bạn trở thành phiên bản tốt hơn.


Một mối quan hệ lành mạnh với tiền, là mối quan hệ thẳng thắn.

Hãy học cách đàm phán lương. Hãy hỏi rõ về chế độ đãi ngộ. Hãy đặt giá cho công sức của mình một cách xứng đáng.
Đừng mong ai tự dưng cho bạn mức thu nhập cao. Và cũng đừng hy sinh thầm lặng để mong một ngày người ta “hiểu lòng mình”.

Bạn không cần phải đam mê công việc mới có quyền yêu cầu được trả công đúng mức.
Và bạn cũng không cần phải “làm vì lý tưởng” mới được gọi là nhân viên tốt.


Tiền không phải là mục tiêu cuối cùng. Nhưng nó cho bạn tự do chọn những mục tiêu xa hơn.

Có tiền, bạn có thể nghỉ việc khi bị đối xử bất công.
Có tiền, bạn có thể chọn dự án bạn thích, chứ không phải cái nào cũng “ráng làm để sống”.
Có tiền, bạn giúp đỡ người thân mà không đắn đo.
Có tiền, bạn đầu tư cho chính mình: học thêm, khám phá, nghỉ ngơi.

Tiền không phải là hạnh phúc, nhưng nó là công cụ để bạn sống một cuộc đời có nhiều quyền lựa chọn hơn.


Vậy đi làm vì tiền có gì sai? Sai duy nhất là khi bạn không đủ dũng cảm để gọi tên điều mình thật sự cần.