“Phải thừa nhận luôn, tôi là kẻ thất bại với bóng đá. Tôi trân trọng người tài và sẵn sàng trả họ hậu hĩnh để họ cống hiến cho bóng đá Ninh Bình. Mỗi năm tôi rót cho bóng đá bèo nhất cũng chừng 50 tỷ đồng thì anh thử nhân lên mà xem!
Tuy nhiên, niềm tin đã không được đặt đúng chỗ. Tôi bị phản bội và điều đó triệt tiêu luôn những đam mê cuối cùng. Trong bóng đá chuyên nghiệp, khâu quản lý và huấn luyện là cực kỳ quan trọng. Tôi đã mất một thời gian dài để ra được quyết định chia tay bóng bánh luôn, xung quanh vụ ầm ĩ ở AFC Cup 2014.
Liên quan đến vụ việc tiêu cực, dàn xếp tỷ số của nhóm hơn 10 cầu thủ (chứ không chỉ có 9 người – bầu Trường khẳng định), tôi nói luôn là, họ không chỉ 'làm' mỗi trận đấu đó. Tôi đã nghi ngờ từ trước rồi, sau này mới nhờ công an làm.
Tôi đã phải trăn trở nhiều, vì rõ ràng, cửa vào chơi chung kết của V.Ninh Bình khi đó rất sáng. Đúng là tiền mất, tật mang khi họ hùa với nhau”, bầu Trường trả lời báo Thể thao Văn Hóa.
Câu chuyện về doanh nhân Hoàng Mạnh Trường (bầu Trường) và CLB The Vissai Ninh Bình là một lát cắt rất điển hình cho hiện tượng “ông bầu chịu chơi” trong bóng đá Việt Nam.
✅ Bầu Trường: Từ ông trùm xi măng đến “ông hoàng” bóng đá Ninh Bình

Không thể phủ nhận rằng bầu Trường là người đầu tiên “mạnh tay” đầu tư lớn vào bóng đá ở một tỉnh lẻ như Ninh Bình, biến một đội bóng vô danh thành thế lực từng chinh chiến tại AFC Cup. Những thương vụ chuyển nhượng đình đám như Mạnh Dũng (12 tỷ), Như Thành, Việt Thắng (8 tỷ mỗi người), là điều ít ông bầu dám làm thời điểm đó.
Việc trả lương, thưởng bằng tiền mặt, khao bia cho hàng chục nghìn khán giả, thuê hẳn khách sạn 5 sao cho cả đội… phản ánh một phần triết lý đầu tư rất “có chất riêng” của ông. Bầu Trường không chỉ muốn chiến thắng, ông muốn làm bóng đá như một màn trình diễn lớn, nơi sự hào nhoáng phải đi kèm danh tiếng.
💥 Vụ bán độ năm 2014: Cú sốc khiến giấc mộng bóng đá sụp đổ
Cú ngã năm 2014 khi hàng loạt cầu thủ của The Vissai Ninh Bình dính vào bán độ không chỉ khiến đội bóng bị loại khỏi V.League, mà còn khiến bầu Trường bị cấm tham gia bóng đá 5 năm, kết thúc sớm một hành trình mà ông đã đổ hàng trăm tỷ đồng nuôi dưỡng.
Điều đáng nói là chính ông là người “tự trảm”, chủ động công khai và khai tử đội bóng, bất chấp thiệt hại tài chính hay hình ảnh. Hành động này, dù gây tiếc nuối, lại khiến nhiều người trong giới bóng đá thừa nhận ông “có bản lĩnh và liêm sỉ”.

Vissai - “Đế chế” xi măng, đa ngành hóa và tham vọng quốc tế
Công ty Vissai Ninh Bình dưới tay bầu Trường là một ví dụ điển hình về mô hình “tập đoàn địa phương vươn tầm quốc tế”. Từ xuất khẩu 1,2 triệu tấn clinker sang Bangladesh đến hiện diện tại gần 20 quốc gia và cung ứng vật liệu cho cao tốc đảo Réunion (Pháp), Vissai là cái tên không thể xem nhẹ trong ngành xi măng khu vực.
Ngoài xi măng, hệ sinh thái Vissai mở rộng mạnh sang:
+ Bất động sản: Khách sạn 5 sao tại Ninh Bình, mua lại Starcity Sài Gòn.

+ Năng lượng - Thủy điện - Vận tải - Tài chính - Du lịch: Đặc biệt gần đây là dự án Kênh Gà - Vân Trình (1 - 1,5 tỷ USD) đầy tham vọng.
Dù “rút khỏi bóng đá”, nhưng bầu Trường vẫn âm thầm duy trì các đội trẻ, thuê HLV ngoại, và từng có ý định mua đội bóng ở Anh để “vòng về lại”. Điều này cho thấy, đam mê bóng đá trong ông chưa từng tắt.
Ở thời kỳ mà bóng đá Việt Nam từng khát khao các ông bầu chịu chơi, bầu Trường là một chương đặc biệt, ngắn ngủi, rực rỡ và không thể thay thế.