"Khi ấy, tôi xài tiền bạt mạng. Tôi có sở thích sưu tầm rượu, dù chai rượu đó có đắt cỡ nào cũng phải đi mua bằng được.
Tuổi trẻ tôi nông nổi, bồng bột lắm, hay đi club chơi. Có lần tôi đi club gặp một nhóm nghệ sĩ ở nước ngoài về, có kiếm chuyện với nhau nên tôi khó chịu. Tôi lập tức kêu quản lý ra hỏi xem nhóm đó uống bao nhiêu chai thì tôi bỏ gấp đôi số tiền đó tặng lại, chỉ cần đuổi nhóm đó về.
Nhóm đó nghe xong tức lắm, lấy chai rượu đập bể, tôi cũng tới đập bể rượu. Hai bên thi nhau đập rượu xem ai còn tiền đến cuối cùng. Tôi gọi ra rất nhiều rượu nhưng không uống, chỉ đập bể chai. Nhân viên chỉ việc ngồi dọn mảnh chai.
Cuối cùng, tôi thắng nhóm đó và khi ấy tưởng mình hào quang, có cả thế giới. Nhưng đến giờ nhìn lại, tôi thấy mình quá trẻ con, có làm như thế cũng chẳng là cái gì.
Tuy nhiên, tôi không hối tiếc gì về điều đó mà tự thấy, phải có những chuyện như vậy mới khiến mình tỉnh ngộ, để nhớ rằng thời trẻ mình đã từng như thế nào. Cứ bồng bột, cứ vấp ngã rồi khi đứng lên mới thấy đau lắm để nhớ đời. Đó là những bài học xương máu, nước mắt.
Bài học đau đớn nhất của tôi là đầu tư cổ phiếu và thua lỗ. Lúc đó tôi đâu biết gì về tài chính, từ nhỏ tới lớn chỉ biết làm nhạc rồi ca hát.
Sau này, tôi nhận ra, nếu muốn thành công ở một lĩnh vực, ngành nghề nào đó thì toàn bộ tâm trí phải đặt vào nó, ăn ngủ cùng nó. Không biết gì, cũng không chú tâm vào thì làm sao nhận lại kết quả tốt.
Cái giá phải trả cho nó là tôi mất trắng. Khi đó tôi mới 28 tuổi, vẫn còn trẻ nên cứ nghĩ sẽ làm lại nhanh thôi. Tôi kiếm ra nhiều tiền trong 3 năm nên nghĩ cũng chỉ 3 năm là kiếm lại được số tiền đã mất.
Nhưng không hề, tôi mất đến 10 năm trời vật lộn với cuộc sống. Lúc đó, tôi không còn thời như trước nên làm ăn khó khăn hơn. Các mối quan hệ dần mất đi vì họ thấy tôi đi xuống thì cũng né ra xa. Cuộc đời tôi giống như được trời cho tất cả nhưng không biết xài nên lấy lại hết, buộc tôi phải học lại mọi thứ".
Link: Ca sĩ Phạm Khánh Hưng: "Bài học đau đớn nhất của tôi là đầu tư cổ phiếu và thua lỗ" (cafef.vn)