Thị trường bây giờ khó quá, thị trường đi xuống quá... Do tình hình kinh tế khó khăn nên... Đừng khóc nữa! Hãy đứng dậy và làm đi.

Làm có thể thành công, có thể thất bại. Nhưng chỉ có làm mới tạo ra kết quả.

Đừng ngồi đó kêu gọi "mua ủng hộ em đi". Khách hàng mua hàng vì giá trị, không mua vì sự thương hại. Hãy lao ra mà chiến đấu để dành lấy cơ hội tồn tại, dành lấy cơ hội sống sót, dành lấy cơ hội tăng trưởng và dành lấy cơ hội có lợi nhuận.

Thị trường khó tại sao vẫn có người livestream bán mấy chục tỷ, trăm tỷ? Đừng ngồi đó chìa môi và phán "Đơn ảo đấy, lùa gà đấy...". Hãy ngưỡng mộ và học hỏi họ. Bạn có làm được như họ không? Bạn có dám ngồi mười mấy tiếng để livestream bán hàng như họ không? Hãy thử xem mình có dám và có đủ bản lĩnh làm như họ không rồi hãy phán. Bản thân tôi thật sự ngưỡng mộ và khâm phục những con người như vậy. Họ quá tuyệt vời, quá bản lĩnh.

Mỗi lần đi hội chợ Canton fair là một lần tôi được mở mang thêm tầm mắt. Hàng hoá ở nước bạn ngày càng đẹp, ngày càng bắt mắt và giá thì... ối dời ơi. Mình vừa xấu, vừa đắt lại vừa lười, nếu không chạy thì sợ họ nuốt chửng mình mất.

Lần này tôi dành nhiều thời gian đi thâm nhập sâu vào các cửa hàng bán lẻ ở các con phố. Phải nói là KINH KHỦNG.

Dù là cửa hàng nhỏ, đến cửa hàng rất lớn và cả shop hàng hiệu chính hãng của Ni.ke. Từ chợ sỉ cho đến chợ lẻ. Từ hàng tiêu dùng, mỹ phẩm, xe hơi... Nhân viên vẫn miệt mài tư vấn tài quầy cho khách. Ở một góc nào đó luôn có nhân viên khác livestream. Họ ngồi live hàng giờ, người này mệt người khác vào thay. Họ live một cách "Vô thần" cho dù người qua kẻ lại tấp nập. Họ không hề bị xao nhãng.

Nhìn đó mới thấy mình khó, người khó chứ thị trường không khó. Nhìn họ mới thấy mình quá lười. Nhìn họ mới thấy nguy cơ mình bị họ xơi tái là rất lớn, vì họ vừa giỏi lại vừa siêng.

Các cửa hàng ở Việt Nam thì sao? Hầu hết mở cửa hàng ra rồi thắp nhang "Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại" ngồi chờ khách tới.

Tiệm hớt tóc tôi hay tới có 8 nhân viên nữ, 3 thợ cắt tóc, một thu ngân và một quản lý. Mỗi lần tôi tới lại có một cơ số người ngồi đó và bấm điện thoại. Tôi hỏi sao những lúc rảnh các anh em không tranh thủ làm video hay livestream đi? Họ bảo không quen làm việc đó và thị trường đi xuống chung nên cũng kệ. Đến hớt tóc mà thị trường cũng đi xuống sao?

Thật là lãng phí sức trẻ của mười mấy con người như vậy. Và nếu nhân hàng chục , hàng trăm ngàn của hàng nữa thì con số thật khủng khiếp.

Từ online đến offline. Thời gian vừa qua khi thị trường đi xuống, tôi ngồi lọc khách hàng của mình ra. Tôi ngồi phân tích mười mấy ngàn khách hàng của Thế Giới Giấy. Tôi tìm khách hàng này để kết nối cơ hội kinh doanh với khách hàng khác. Từ kết nối 1:1 rồi kết nối team dăm mười người. Cứ như thế giữa các khách hàng đã phát sinh các giao dịch, tổng con số này lên đến hàng chục tỷ đồng.

Ngày càng nhiều giao dịch như vậy được tạo ra, tôi không có thời gian đi hết. Tôi lại nghĩ cách và kết quả là anh em quyết định bỏ ra một khoản ngân sách khổng lồ để tạo giá trị cho khách hàng kết nối. Kết quả là sự kiện THE FUTURE ra đời. Chúng tôi mời đại diện của hơn 2.000 khách hàng lớn đến sự kiện để họ kết nối làm ăn với nhau. Mặc dù tốn kém nhưng chúng tôi đã tìm được con đường tăng trưởng cho mình, cho khách hàng của mình.

Thị trường không khó. Chỉ sợ người khó.

"Đang ở đâu vậy mày, làm vài chai không?" => "Tao đang làm/ tạo đang trong lớp. Kiếm quán nào đó rồi nhắn địa chỉ đi chút tạo ra liền". Chỉ một cuộc nhậu vô bổ mà nhiều người sẵn sàng vứt hết công việc, học hành để lao đi như tên bắn. Nhậu cho rách nát rồi lại rần rần kéo nhau đi chữa lành. KHIẾP!

Mượn câu của Nguyễn Bá Học thay cho lời kết “Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông”.

Đứng lên và làm đi. Thị trường không khó, chỉ có người khó thôi.

P/S: Hãy tag cho ai đó cần. Hãy share cho nếu bạn thấy nó ý nghĩa.