Công việc ở ngân hàng luôn được nhiều người bên ngoài nhìn vào và thừng ao ước vì thu nhập cao, nhưng mới đây trên một diễn đàn một nữ nhân viên ngân hàng ở vị trí "chuyên viên quan hệ khách hàng doanh nghiệp" đã chia sẽ câu chuyện về quyết định nghỉ việc vì không thể chịu được áp lực của công việc. Có bạn nào từng phải xin nghỉ việc vì bị 'sếp' ép nhậu chưa? Các bạn trọng ngành nghĩ gì về câu chuyện này nhỉ!?

Câu chuyện cụ thể được chia sẻ như sau:

"Mình là nữ, vị trí của mình ở ngân hàng là "Chuyên viên quan hệ khách hàng doanh nghiệp". Mình không biết các bạn nữ làm ở các ngân hàng khác, cùng vị trí như mình là chuyên viên khách hàng doanh nghiệp hay cá nhân như nào nhưng như mình này, kể ra cũng buồn cười… lý do mình nghỉ là:

1 – Chỉ tiêu cao.

2 – Ngày nào cũng 8h sáng có mặt và thường xuyên tới 7-8h tối mới bắt đầu mới về.

3 – Có lẽ là điều mình bị ám ánh, sợ nhất nhưng vì công việc mình vẫn cố gắng đó là… suốt ngày phải đi tiếp khách.

Về lý do thứ nhất, mình nghĩ bình thường, nhưng lý do thứ 2 mình thấy nếu cứ thế không ổn, vì sau này mình còn gia đình, con cái nữa. Ngoài việc đi làm kiếm tiền, mình cũng muốn chăm sóc gia đình và các bạn biết không, mình từng trải qua 2 mối tình từ lúc ra trường nhưng chẳng đâu vào với đâu… vì công việc. Mình đã ưu tiên công việc, lúc nào cũng công việc, dành thời gian cho công việc nên không thể dành thời gian cho việc yêu đương. Làm việc xong, 8h bắt đầu về, 8 rưỡi có mặt ở nhà để ăn hoặc ở quán ăn để ăn, ăn xong thì còn tắm rửa, nghỉ ngơi như vậy là hết ngày rồi, chẳng thể đi đâu, làm gì được nữa.

Đấy, còn chưa kể lý do thứ 3, chả hiểu sao cứ mỗi lần đi tiếp khách thì sếp lại gọi mình đi, không đi thì tỏ ra khó chịu, làm khó mình. Nên mình cứ nhịn rồi đi, nhưng mà mỗi lần đi lại say khướt, không đến nỗi không biết gì nhưng cực kì mệt. Lần nào như vậy cũng một là đồng nghiệp hoặc sếp đưa về, hai là tự bắt taxi đi về. Đến lúc tỉnh mới thấy thực sự sợ bản thân, có lần uống rượu đến nỗi cảm giác như chết đi, sống lại.

Chưa kể những lần đi tập huấn, nghỉ hè, hội trại, liên hoan…, nhiều lúc nghĩ mình cũng chỉ là công cụ để hỗ trợ có được khách hàng. Rồi có những lúc chỉ trầm tư, suy nghĩ, vì đồng lương mà con người ngày xưa của mình đâu rồi, tại sao cứ phải sống một cuộc sống như này, đi sớm về muộn, đi tiếp khách, bia rượu… để rồi mất đi chính người mình yêu thương. Sau đó lại tự mình tạo áp lực cho mình/ Bản thân mình đặt mình vào vị trí 2 người bạn trai trước cũng chẳng thể nào chấp nhận được con người của mình.

Nên sau khoảng 2 tháng, mình đấu tranh tư tưởng, nếu nghỉ sẽ làm gì, không nghỉ thì tiếp tục đến bao giờ… Cuối cùng mình đã chốt là hết tháng 11 này nghỉ, cũng là một quyết định khá khó khăn, mình nộp đơn nhưng chắc sếp sẽ duyệt mình chính thức nghỉ hết tháng 12 để bàn giao công việc với hết năm luôn…

Tự dưng viết, nộp xong, mình thấy tâm trạng thoải mái hẳn. Không biết bước đi này của mình đúng hay sai nhưng mình vẫn có niềm tin, mình sẽ tìm được một công việc và mức lương phù hợp với bản thân, để có thời gian dành cho người yêu, xa hơn là gia đình tương lai của mình."