Tuổi trẻ phải chọn 1 nghề nghiệp cụ thể để vào đời. Rồi sau này tích tụ được tư bản, tích tụ được trí khôn, mình có thể học thêm các khoá ngắn hạn về quản lý, trở thành nhà kỹ trị. 18 tuổi mà học quản trị kinh doanh để làm kinh tế thì rất khó để có thể hiểu được. Ngành kinh tế hoặc quản trị thì quá dễ học so với các ngành kỹ thuật. Các trường cũng rất dễ mở khoa này vì chỉ cần ông thầy và cái micro là xong.
Trong khi khối ngành kỹ thuật, phải đầu tư phòng thí nghiệm, trại thực nghiệm, vô số công cụ dụng cụ....nên đầu tư tốn kém, mà người học thì lại không nhiều. Họ mở xong thì phải nói ngành này hay để có người học, và thu hút chủ yếu con nhà nghèo, con nhà nông, người ham muốn đổi đời nhưng đầu óc còn non nớt, hoặc người thích học nhàn vào học. Thực tế là học QTKD xong, không mấy ai ra trường làm quản trị viên được hết nếu gia đình không có sẵn nhà máy xí nghiệp. Xin việc cũng rất khó vì chẳng có chuyên môn gì. Toàn ngồi lý qua luận lại, còn nhỏ xíu vậy thì lý luận để làm gì? Thời đại này là thời đại của LÀM, chứ không phải của nói, hay viết.
Quản trị kinh doanh là một khoa học rất hay, nhưng chỉ nên dành cho người đã có trải nghiệm, kinh nghiệm. Học management thì chỉ có thể làm tới manager là hết (cùng gốc chữ manage). Muốn làm ông chủ thì chỉ có cách duy nhất là lăn ra đường buôn bán làm ăn, về quê nhà mua cái máy nhỏ sản xuất, rồi mở xưởng và dần đi lên. Không có ai vô ĐH kinh tế kinh doanh mà ra làm ông chủ được hết. Không có trường dạy làm ông chủ trên thế giới, tuyệt nhiên không có. Học kỹ thuật xong thì học quản trị kinh doanh rất dễ, nhưng không có chiều ngược lại.
Muốn làm doanh nhân lớn, học 1 cái gì đó cho có nghề. Xong vào đời, làm cái nghề đó kiếm tiền đã. Nếu có đầu óc tổ chức và quán xuyến thì yên tâm sẽ trở thành doanh nhân lớn (mở cái nhà máy ở quê hương như các vị tiền bối), hoặc trở thành quản lý xuất sắc. Cái nào cũng rất tốt.